Review Truyện Mong Em Thật Hung Dữ, Cũng Hãy Thật Dịu Dàng

Truyện Mong Em Thật Hung Dữ, Cũng Hãy Thật Dịu Dàng

MONG EM THẬT HUNG DỮ, CŨNG HÃY THẬT DỊU DÀNG
Tác giả: Soa Y
Thể loại: Tản văn
Độ dài: 360 trang
Tình trạng: Hoàn – đã xb
———————
“Mong em thật hung dữ, cũng hãy thật dịu dàng.”
Nghe có vẻ khá mâu thuẫn phải không? Hung dữ hay dịu dàng đều là từ dùng để chỉ thái độ. Nếu như có thể vào những hoàn cảnh thích hợp chúng ta chọn được cách ứng xử thích hợp, thì khi đó cái tên này sẽ không còn khó giải thích nữa. Đây chính là điều mà tác giả Soa Y muốn gửi gắm trong tác phẩm này của mình.
Thể loại tản văn nói khó không khó nhưng nói dễ thì lại càng không dễ. Bởi vì viết về những chiêm nghiệm của bản thân trước các vấn đề của cuộc sống sẽ thể hiện tam quan của chính bạn. Ai cũng có thể bày tỏ quan điểm cá nhân, nhưng làm thế nào để người đọc cảm nhận được sự hiểu biết của bạn, thông qua đó tìm thấy chính mình hoặc tìm được câu trả lời cho chính mình mới thực sự là một tác giả thành công.
Các vấn đề được nhắc đến trong cuốn sách này hoàn toàn không mới, nhưng được sắp xếp lại một cách tỉ mỉ và cẩn thận. Cách nhìn của tác giả chính là lấy các cô gái làm trung tâm, xung quanh là các mối quan hệ mà ai cũng có trong xã hội. Hung dữ và dịu dàng, là thái độ đối với các mối quan hệ ấy, cũng là thái độ mà một cô gái trưởng thành cần có đối với bản thân mình.
Ở vế thứ nhất, tác giả khẳng định rằng là con người sống trong xã hội thì sẽ phải chấp nhận ràng buộc mình trong các mối quan hệ. Đó là mối quan hệ với cha mẹ, bạn bè, đồng nghiệp, người yêu,… Có người cảm thấy khá hài lòng với hiện tại nhưng cũng có người lại cảm thấy bức bối và không biết cách đối mặt. Thế nên, trong bài viết của mình, tác giả đã lấy rất nhiều ví dụ ở xung quanh cô, chỉ là những mẩu chuyện nho nhỏ mà ai cũng có thể gặp trong cuộc sống hằng ngày.
Áp lực chọn trường chọn nghề từ cha mẹ, sự thiên vị trong tình cảm của những người bạn cùng phòng ký túc xá, hay đơn giản chỉ là sự hờ hững của người yêu,… Từ những tâm sự đó, tác giả dựa trên sự hiểu biết của bản thân, dựa vào kinh nghiệm học hỏi được từ cuộc sống, đã chỉ cho họ thấy rằng, luôn có một con đường cho họ lựa chọn.
Người ta thường nói, người trong cuộc u mê, người ngoài sáng rõ. Tác giả Soa Y trong lúc này chỉ đóng vai người đứng ngoài chứng kiến, chỉ đơn giản nói ra những điều mà mình nhìn thấy, từ đó để cho những người đang còn loay hoay đó nhìn thấy được điểm sáng cuối con đường.
Bạn của tôi ơi, đối với những người không biết trân trọng mình, hãy thật hung dữ và mạnh mẽ buông bỏ chấp niệm, dành sự dịu dàng ấy cho những người đã lặng lẽ ở bên bạn mà bấy lâu nay bạn vẫn luôn không để mắt đến. Hãy cho tất cả mọi người biết rằng, chỉ những người xứng đáng được yêu thương thì mới có thể nhận được tình cảm chân thành từ cuộc sống.
Bên ngoài là như vậy, thế thì thái độ cần có của một người trưởng thành đối với chính bản thân mình thì sao? Tác giả Soa Y nói rằng, vẫn là hai từ đó, “hung dữ” và “dịu dàng”.
Con người có bản ngã, cho dù bên ngoài bạn thể hiện sự hoàn hảo đến mức nào thì đâu đó khuất trong tâm hồn bạn vẫn có một chút không cam lòng. Không phải là sự bất mãn nào đó ghê gớm, có thể chỉ đơn giản là bạn không hài lòng lắm với công việc hiện tại hoặc là không hứng thú lắm với nơi mình đang sống, cũng có thể là bản thân muốn làm gì đó mà cứ mãi phân vân và còn rất nhiều vấn đề khác nữa.
Thế nên, Soa Y nói rằng, nếu như đó không phải là mục tiêu của cuộc đời bạn mà chỉ là những cảm xúc thoáng qua, hoặc giả chỉ là xuất phát từ sự đố kỵ với những người bạn ở xung quanh, thì bạn hãy thật “hung dữ” với bản thân mình, hãy mạnh dạn vứt bỏ đi những thứ không có ích lợi gì cho cuộc đời tốt đẹp sau này của bạn.
Nhưng cũng hãy thật “dịu dàng” với góc nhỏ trong tâm hồn bạn, nơi nuôi dưỡng những tình cảm chân thành nhất, nơi chất chứa những đam mê mà bạn vẫn luôn muốn trải nghiệm. Nếu có ước mơ, hãy mạnh dạn theo đuổi, không phải để thỏa lòng hư vinh, mà là để nói một câu với bản thân mình rằng: cuộc đời này, tôi không còn gì để hối tiếc.
Mỗi một người trong chúng ta, là một phần tử vô cùng nhỏ bé của xã hội này, phải chịu sự chi phối của các mối quan hệ ràng buộc lẫn nhau cả về lợi ích lẫn tinh thần. Hãy dùng thái độ mà bạn cảm thấy thích hợp nhất để tồn tại, không phải chỉ là tồn tại về mặt sinh học, mà còn là mặt tinh thần, khẳng định sự tồn tại của bạn trong mắt người khác một cách sâu sắc và tốt đẹp nhất.
Mỗi một người trong chúng ta, đồng thời cũng là một cá thể kiện toàn và hoàn chỉnh nhất. Vì vậy, chỉ có bạn mới có thể tự điều chỉnh tâm trạng của chính mình. Cũng hãy dùng thái độ thích hợp nhất để đối mặt với các vấn đề của bản thân, tự tìm cho mình con đường có thể không phải là dễ đi nhất, nhưng phải là con đường mà bạn cảm thấy vui vẻ nhất khi bước đi.
“Mong em thật hung dữ, cũng hãy thật dịu dàng” là một cuốn tản văn tràn đầy tâm sự. Ở trong đó có những bức thư của độc giả gửi đến mong được giải đáp. Cách trả lời của tác giả đôi khi sẽ khiến bạn cảm thấy cô ấy thật hung dữ. Nhưng mà đến cuối cùng ngẫm lại, những điều mà cô ấy mang đến cho các bạn, cũng thật sự dịu dàng.
Mong cho mỗi chúng ta, có thể tìm thấy chính mình trong mỗi câu chuyện của cô ấy, có thể tìm thấy con đường tốt đẹp để đi sau mỗi câu trả lời của cô ấy. Và cuối cùng, mong cho tất cả mọi người trên thế giới này, có được cuộc đời viên mãn nhất mà mình hằng mong muốn.

Trả lời