Review Truyện Bản Năng Yêu Em

BẢN NĂNG YÊU EM

Tác giả: Ưng Chanh
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, showbiz, trước nữ truy sau nam truy, tiểu thư bị thất lạc kiên cường mạnh mẽ – người thừa kế tập đoàn mắc chứng rối loạn cảm xúc, có SỦNG NGỌT có NGƯỢC, HE
Độ dài: 50 chương + 9 NT
Tình trạng: Hoàn.
Trước đây Thời Vũ sống ở một thành phố nhỏ gọi là thành phố Ngũ Sắc. Cho đến năm mười hai tuổi, cô mới biết được mình là thiên kim của một gia đình giàu có ở Bắc Kinh. Bởi vì sự bất cẩn của mẹ mà lúc năm tuổi Thời Vũ bị bọn buôn người bắt cóc. Đến khi ba Thời tìm được Thời Vũ thì mẹ cô đã không còn.
Khi mới trở về nhà họ Thời, Thời Vũ tràn đầy mong đợi vào tương lai, cô nghĩ rằng tìm được người thân, cô sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, tốt đẹp.
Thế nhưng sự thật chứng minh, cô quá ngây thơ rồi.
Lúc Thời Vũ mới trở về, ba cô vừa lấy vợ kế là Thịnh Lan, bà ta hợp tác với Thời Gia Du – đứa con gái nuôi nhà họ Thời, sau đó khắp nơi chèn ép Thời Vũ. Bởi vì ba cô mải bận bịu mở rộng công ty, Thời Vũ không có chỗ dựa, chịu ủy khuất nhưng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt vào bụng.
Cho tới một hôm, ba Thời đi công tác, Thịnh Lan cố tình cho giúp việc nghỉ, Thời Vũ bị nhốt bên ngoài.
Không ai biết được những cảm xúc, những đè nén của Thời Vũ trong đêm hôm đó, khi cô phát hiện ra rằng mình không có nơi để đi, cái cảm giác cô đơn như bị cả thế giới bỏ rơi vậy.
Thật may, Giang Khắc đã đến và đưa cô về.
Thời điểm Giang Khắc xuất hiện, anh giống như một tia sáng, soi rọi nơi sâu nhất trong trái tim của Thời Vũ, cũng vô tình gieo vào đó một hạt giống gọi tên là “tương tư”.
Hạt giống đó theo năm tháng ngày càng trở nên lớn mạnh mặc cho không có bất kỳ sự quan tâm chăm sóc nào.
Thời Vũ thích Giang Khắc là dùng hết thảy nhiệt tình của tuổi trẻ, như thiêu thân lao vào lửa, dù biết chắc chắn sẽ tổn thương nhưng cô chưa từng sợ hãi.
Thời Vũ vẫn nhớ như in, vào mùa đông năm hai trung học, Giang Khắc vừa từ Giang thành trở về sau kỳ nghỉ đông. Khi ông nội Giang gọi cô vào thư phòng, hai người nói chuyện rất lâu, không lâu sau khi Thời Vũ bước ra khỏi thư phòng, ba Giang đã làm chủ, đồng thời liên lạc với ba Thời, định ra hôn ước ngay lập tức.
Chuyện Thời Vũ trở thành vị hôn thê của Giang Khắc, người trong nhà hai bên trên dưới đều biết, ngoại trừ Giang Khắc.
Sau khi Giang Khắc biết chuyện, quan hệ của họ trở nên đóng băng.
Tình yêu là thứ có thể khiến người ta trở nên rất vĩ đại, cũng có thể khiến người ta trở nên vô cùng hèn mọn.
Thời Vũ thích Giang Khắc, miệt mài quay quanh anh không màng những ánh mắt coi thường của người khác. Những cảm xúc giấu kín trong lòng Giang Khắc, niềm vui nỗi buồn của anh, tất cả đều được Thời Vũ mở ra, từng chút từng chút một.
Nếu như nói Giang Khắc là một tảng băng lạnh lùng, là dải ngân hà cao cao tại thượng, vậy thì Thời Vũ chính là mặt trời. Mặt trời chuyển động xung quanh dải ngân hà, ấm áp không biết mệt mỏi.
Thế nhưng, trời cũng có ngày mưa ngày nắng, yêu một người, cảm giác lo được lo mất này thật sự rất khó chịu.
Thời Vũ rất không thích bản thân mình như vậy. Nhưng cô cũng chẳng có biện pháp nào, tình cảm vốn là thứ không thể khống chế được.
Thích một người chính là như thế, người đó cho mình một chút ngọt ngào, thì mình sẽ muốn nhiều hơn nữa.
Những ngày tháng đuổi theo Giang Khắc như một cuộc giằng co kéo dài, tới một ngày nhiệt huyết ban đầu của Thời Vũ sẽ dần tiêu tan, cuối cùng, cô thiêu rụi chính mình đến khô héo.
Thời Vũ cảm thấy mệt mỏi không muốn tiếp tục nữa, cô muốn bắt đầu một cuộc sống mới.
Vì vậy cô quyết định buông tay.
Chỉ là khi Thời Vũ buông tay rồi, Giang Khắc mới muộn màng nhận ra tình cảm của mình dành cho Thời Vũ sâu sắc đến nhường nào.
Mọi người đừng vội trách Giang Khắc nhé. Anh ta mặc dù cũng có cái sai nhưng phần nhiều đến từ hoàn cảnh gia đình và quá khứ tuổi thơ.
Mẹ ruột Giang Khắc vì hận ba anh ngoại tình mà chuyển cả sự hận thù ấy sang anh. Bà còn từng nguyền rủa Giang Khắc rằng: “Mày sẽ không bao giờ có được hạnh phúc!” Những lời này thỉnh thoảng vẫn văng vẳng bên tai anh.
Mẹ Giang từ khi vừa sinh ra đã hèn yếu, tư tưởng lại truyền thống, sau khi chứng kiến chồng ngoại tình, tâm lý bà trở nên vặn vẹo. Lúc phát bệnh bà ra sức hành hạ, tiêm nhiễm vào đầu Giang Khắc những lời độc hại.
“Loại người biến thái như mày, không có ai yêu mày đâu.”
“Tại sao tao lại sinh ra mày chứ?”
“Mày vừa sinh ra đã không xứng nhận mấy lời chúc phúc này đâu.”
“Mẹ nói với con, trên đời này không có thứ gì là mãi mãi bất diệt đâu, nhất là tình yêu. Con đừng tin vào cái thứ này”.
“Không ai có thể cùng ai đó hạnh phúc bên nhau cả đời, tình yêu vĩnh hằng sẽ không bao giờ tồn tại.”
Giang Khắc khi ấy vẫn còn là một đứa trẻ vị thành niên, ngày này qua ngày khác anh bị những khái niệm bệnh hoạn này của mẹ ăn mòn, dần dần anh khép chặt trái tim mình lại, bản thân anh cũng bị mắc chứng rối loạn cảm xúc.
Cho đến khi Giang Khắc trưởng thành, ra nước ngoài du học, chứng rối loạn cảm xúc của anh vẫn tồn tại.
Mỗi khi Giang Khắc lạnh nhạt với người khác, nguyên nhân chủ yếu khiến anh không biểu hiện cảm xúc ra ngoài là do anh đang cố gắng phong ấn cảm xúc tồi tệ của mình lại. Anh sợ cảm xúc của chính mình sẽ khiến người khác sợ hãi.
Cho nên lúc Thời Vũ nói thích anh, phản ứng đầu tiên của anh là cự tuyệt, về sau là trốn tránh.
Một số người khi được sinh ra đã không nhận được chúc phúc. Không hiểu được cảm giác yêu người khác là như thế nào, cũng không biết làm thế nào để biểu đạt nó.
Giang Khắc chính là người như vậy.
Chỉ có Thời Vũ, ngốc nghếch không sợ hãi, cô dùng nhiệt huyết của mình mà phá vỡ khối băng lạnh lùng của Giang Khắc, khiến anh từ từ tan chảy, khiến anh cảm thấy ấm áp, khiến cho cảm xúc của Giang Khắc dần dần trở nên phong phú hơn.
Thế nhưng Giang Khắc nhận ra quá muộn màng. Để mãi tới khi Thời Vũ mệt mỏi muốn buông tay rồi anh mới hiểu ra được tất cả.
Anh nhớ lại từng khoảnh khắc anh và Thời Vũ ở bên nhau, đều là cô chạy theo phía sau anh, còn anh thì nhát gan, ích kỷ, không bao giờ dám bước đến bên cạnh cô.
Vậy thì lần này hãy để anh chạy theo cô nhé, để Giang Khắc dũng cảm chạy theo ánh sáng của cuộc đời mình.
“Cuối cùng anh cũng biết cảm giác có được hạnh phúc là như thế nào, là khi có cô, đây mới là hạnh phúc.
Hai người tiếp tục hôn nhau, vừa nồng cháy vừa thân mật. Đột nhiên, một ngôi sao rất nhỏ xuất hiện từ những đám mây, tỏa ra ánh sáng.
Đêm nay có gió, còn có ánh sao rơi vào trong mắt em.
Giang Khắc nghĩ, anh đã hái được ngôi sao của riêng mình rồi.”

Đọc truyện tại: https://truyen5zz.com/ban-nang-yeu-thich