Review Cẩm Y Chi Hạ (Under The Power)

REVIEW CẨM Y CHI HẠ (Under the power)
Chuyển thể từ: Cẩm Y Chi Hạ của Lam Sắc Sư Phân
Đạo diễn: Doãn Đào
Thể loại: Cổ trang, trinh thám
Số tập: 55 tập (45 phút/1 tập)
Tình trạng: đã hoàn thành
Diễn viên: Nhậm Gia Luân, Đàm Tùng Vận
Review: Nguyễn Thị Chung
======
Giới thiệu:
Cẩm Y Chi Hạ(锦衣之下) là bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả [Lam Sắc Sư Phân]]. Bộ phim kể về Lục Phiến Môn nữ bổ khoái Viên Kim Hạ (Đàm Tùng Vận đóng) vì một vụ án mà gây thù kết oán với Cẩm y vệ Lục Dịch (Nhậm Gia Luân đóng) có tính cách tàn nhẫn.
Cẩm Y Chi Hạ được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Lam Sắc Sư Phân. Phim xoay quanh hành trình phá án của Cẩm Y Vệ Lục Dịch (Nhậm Gia Luân) và Bổ Khoái của Lục Phiến Môn Viên Kim Hạ (Đàm Tùng Vận). Hai người hai tính cách trái ngược nhau nhưng bất đắc dĩ lại cùng nhau liên thủ, từ đó nảy sinh nhiều tình huống dở khóc dở cười nhưng cũng không kém phần ngọt ngào.
======
Cẩm Y Chi Hạ là bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Lam Sắc Sư.
Tóm tắt nội dung: Nữ bộ khoái Lục Phiến Môn Viên Kim Hạ (Đàm Tùng Vận) vốn có tài truy tung, vì một vụ án mà gây thù chuốc oán với Cẩm y vệ Lục kinh lịch Lục Dịch (Nhậm Gia Luân), hai người họ vốn dĩ là hai đường thẳng song song, nhưng bánh xe vận mệnh lại buộc họ lại với nhau.
Mười vạn lượng tu sửa công trình không cánh mà bay, Viên Kim Hạ phụng mệnh xuống Dương Châu tra án cùng Lục Dịch, tìm về khoản ngân lượng bị bắt cho triều đình. Bọn họ vốn là quan điểm bất đồng khó lòng hợp tác, lại bởi vì vụ án này mà liên thủ. Từ chỗ như nước với lửa lại dần dần phải nhìn đối phương bằng con mắt khác, lại dần dần cầm lòng không đậu, bánh xe vận mệnh xoay tròn đưa họ đến với nhau.
Tuy nhiên ông trời không chiều lòng người, Kim Hạ chính là cô nhi còn lại từ vụ án Hạ Ngôn năm nào, gánh trên lưng mối huyết thù của gia tộc, tưởng như giữa nàng và Lục Dịch trải ra vô vàn ngăn cách. Cuối cùng, trải qua cực khổ, vì cứu bách tánh, kháng giặc Oa, trừ gian nịnh, bọn họ buông xuống thù hận, liên thủ để đối đầu kẻ địch, phá tan gông xiềng thế tục, dũng cảm đến bên nhau.
(Tóm tắt phim FPT)
—————————————————
Từ trước đến nay, rất ít khi mình xem phim bộ, đặc biệt là phim bộ Trung Quốc, vì nó dài, mạch phim nhiều lúc lê thê, cộng thêm kĩ xảo hơi ba chấm. Hơn nữa là, xem phim bộ thì cần có thời gian và kiên nhẫn, mà cả hai thứ đó mình đều không có nên là chẳng bao giờ xem hết được trọn vẹn một bộ phim nào cả, thường là xem được chục tập là bỏ.
Lần này nhân dịp được nghỉ tết, với lại lúc mở mục tìm phim của FPT thì lại thấy Cẩm Y Chi Hạ rồi nhớ ra có đọc được một bài review khen phim của một chị quen biết, thế nên mình quyết định xem thử. Xem phim với tâm thế là xem được bao nhiêu thì xem, chán thì bỏ, thực sự cũng không mong đợi nhiều. Thế nhưng, Cẩm Y Chi Hạ thực sự khiến mình bất ngờ. Không ngờ, một đứa hay drop phim như mình cũng vừa tua vừa xem hết được hẳn 55 tập.
Nội dung phim mình cũng không nhắc lại nữa, như tóm tắt ở trên. Motif phim không mới, oan gia ngõ hẹp, lúc đầu thì không vừa mắt nhau, nhưng sau khi cùng nhau đối mặt với mọi chuyện, lại có cái nhìn khác về đối phương. Mạch phim đôi lúc cũng lê thê, có nhiều chi tiết không cần thiết, mà nhiều nút thắt còn không được hoá giải. Kĩ xảo phim thì khỏi nói, vừa xem vừa buồn cười vì nhìn phèn không chịu được, nghe nói là phim do thiếu hụt kinh phí nên mặt kĩ xảo không được đầu tư nhiều.
Nhưng trên hết, một điểm cộng to đùng cho phim đó là diễn xuất. Nhậm Gia Luân ngoài đẹp trai (điều quan trọng xin nhấn mạnh 3 lần, mỗi lần đại nhân búi tóc mặc bộ đồ Cẩm Y Vệ xong cười nhếch mép một cái là ôi thôi tim rung rinh thật) thì diễn xuất của Nhậm Gia Luân cũng siêu ổn. Lâu lắm mới xem lại phim Trung mà lại được cái phim anh nam chính biết diễn bằng mắt, mấy đoạn độc thoại nội tâm cần cảm xúc thì có ngay cảm xúc, mấy đoạn nào cần kiêu ngạo tự đắc cũng có ngay, đặc biệt là mấy đoạn đại nhân nhìn người yêu thì dịu dàng kinh khủng =))) Đàm Tùng Vận thì diễn xuất cũng được kiểm chứng qua nhiều bộ phim như là Điều tuyệt vời nhất của chúng ta, Lấy danh nghĩa người nhà rồi. Nét diễn của Đàm Tùng Vận rất tự nhiên, kể cả những đoạn nịnh nọt người khác cũng không hề thấy khoa trương. Mỗi lần Kim Hạ cười lên là tươi sáng cả khung hình ấy.
Ngoài điểm cộng về diễn xuất của cặp chính thì phải là diễn xuất của cả dàn diễn viên phụ. Phải nói là phim này nói không với diễn viên bình hoa, ngay cả diễn viên phụ của phụ cũng diễn khá ổn. Thế nên đó là lí do mà dù mạch phim nhiều đoạn dài dòng với nhiều sạn nhưng vẫn không gây khó chịu cho người xem (ít nhất là mình).
Thêm nữa, phim không chỉ tập trung vào tình cảm của đôi chính, hoặc nói là những phân đoạn thể hiện tình cảm của hai người không quá nhiều, nhưng mỗi phân đoạn đều khiến người xem cười tủm tỉm vì quá đỗi dịu dàng, quá tình cảm. Phim còn tập trung vào trinh thám tra án và cung đấu kích thích trí tò mò của người xem. Phải nói là, Cẩm y chi hạ có kịch bản không quá xuất sắc, nhưng nếu sửa lại, cũng sẽ không biết bắt đầu viết lại từ đâu. Tuy nhiều sạn, tuy nhiều điểm không hợp lý, nhưng cuối cùng ngẫm lại, mọi thứ lại đều ổn.
Lục Dịch và Viên Kim Hạ, hai người ở bên nhau lại không phải điều gì quá bất ngờ. Chỉ cần để ý những hành động thường ngày của Lục đại nhân, từ việc đưa thuốc đến chăm sóc, dù vô tình hay cố ý, đều toát ra sự quan tâm đặc biệt dành cho Kim Hạ. Đối với Viên Kim Hạ, hai tiếng “Đại nhân”, tuy không phải cách xưng hô thân mật thường thấy mà những người yêu nhau họ gọi nhau, nhưng hai tiếng đó đã thể hiện biết bao tâm ý. Từ khi bắt đầu, hai tiếng “Đại nhân” là sự nịnh nọt của cấp dưới cho cấp trên, nhưng dần dần, Kim Hạ cô thốt ra hai tiếng đó một cách tự nhiên, như đã vô cùng quen thuộc. Phút sinh tử cận kề cái chết, theo bản năng cô bật thốt ra hai chữ “Đại nhân”, lúc vui cũng là nhớ về “Đại nhân”, “Đại nhân”, “Đại nhân”,… đây là cách xưng hô của toàn thể mọi người, nhưng nghe ra được, trong lời Kim Hạ lại ra một phần tâm ý khác. Phải nói, Đàm Tùng Vận đã diễn rất tốt, làm bật lên tính cách và tình cảm của nhân vật Viên Kim Hạ.
Những phân đoạn thể hiện tình cảm của hai người, như đã nói ở trên, thì không có nhiều. Ngay cả hôn cũng chỉ có hai lần, một lần là bất đắc dĩ =))) còn lần còn lại là say rượu nên nữ chính không nhớ tí gì, nhưng mà tình cảm của hai người thể hiện ở những phân đoạn thường ngày, những lúc hy sinh đánh đổi cả mạng sống cho nhau. Nhậm Gia Luân diễn mấy đoạn tình cảm này siêu tốt, lúc dịu dàng yêu đương với con gái nhà người ta nhìn mắt Nhậm Gia Luân mà thòng cả tim luôn.
Mỗi lần nhìn hai người ở bên cạnh nhau, mình đều cảm thấy rất hạnh phúc, đặc biệt là khi nhìn ánh mắt của nam chính và nụ cười với nét mặt của nữ chính. Đúng là người có tình thì sẽ về bên nhau thôi, dù có chia xa, có đau đớn hay ân oán gì.
Nói chung là phim rất đáng xem, trừ bỏ đoạn kết hơi vội tí với kĩ xảo xin thề 3 xu hàng real ra, nhưng có thể bỏ qua vì chính cái điểm cộng to đùng bên trên.