TƯỚNG QUÂN NGỐC NGHẾCH CỦA TA
Tác giả: Hoa Si Tả Cố Sự
Thể loại: Cổ đại, tình cảm nhẹ nhàng, tướng quân ngốc nghếch – đích nữ Liễu thị dịu dàng, hài, sâu sắc, HE
Độ dài: 17 chương
Tình trạng: Hoàn edit
Lưu ý: Không khoá
________
Văn án:
Chuyện tình của một nam nhân thẳng và một nữ nhân hiền lương thục đức.
Giới thiệu bằng một câu: Tướng quân, ta yêu chàng
Ý tưởng: Thịnh vượng, dân chủ, hài hòa và văn minh
________
Liễu Thục là là đích nữ của Hộ Bộ thượng thư, từ nhỏ đã được giáo dục nghiêm khắc dựa theo yêu cầu khi vào cung, nhưng nhiệt huyết thời niên thiếu đã hướng trái tim nàng lên Triệu Thừa Hoằng, anh hùng thiếu niên trong lòng nàng. Sau cùng, nàng cũng được thỏa lòng mong ước, gả cho Triệu Thừa Hoằng.
Lúc đầu, nàng không cảm thấy mình chịu khổ, thời gian trôi qua, nàng không thể không than thở một câu: Triệu tướng quân! Chàng thích hợp sống cô độc suốt quãng đời còn lại.
Lý do vì sao ư?
Lý do nho nhỏ thì là chàng chẳng hiểu phong tình. Ví dụ như trong đêm tân hôn, chàng cảm thán sao người Liễu Thục mềm mại thế, cứ tưởng tiếp theo sẽ là mấy câu âu yếm, nhưng không! Chàng bảo:
“Như vậy không được, nếu ra chiến trường sẽ bị tổn thất lớn, bắt đầu từ ngày mai chúng ta tập chạy năm km, thế nào?”
Chưa kể bọn họ kết hôn mới bốn năm, mà chàng đã chinh chiến bên ngoài ba năm ròng, nàng đã mơ hồ dáng vẻ của lang quân từ lâu.
Bốn năm trời, Liễu Thục có thể nhẫn nhịn tính tình thúi hoắc của chàng, có thể đọc được sự nhung nhớ từ những dòng chữ giống như vẽ bùa trừ ma trên thư, nhưng khi Triệu Thừa Hoằng đại thắng trở về, nàng lại không chịu được nữa.
Đây là thời điểm lý do lơn lớn xuất hiện. Triệu tướng quân dẫn theo một thai phụ về phủ.
Dù có thành thạo nữ huấn, tam tòng tứ đức gì đó thì Liễu Thục cũng không chịu nổi chuyện bắt cá hai tay!!
Nhưng không chịu được thì sao? Lật lại toàn bộ nữ huấn dành cho Liễu thị là một chữ nhẫn, việc nhỏ mà không nhịn được thì việc lớn sẽ hỗn loạn, nhẫn nhịn sẽ gió êm sóng lặng.
Nàng nhịn rồi nhịn, miễn cưỡng chào đón rồi còn cất công nấu ăn cho cô gái đó nữa. Thế là đúng chuẩn mực mà người xưa đề ra, một thê tử tốt, dịu dàng ngoan ngoãn, không làm điều gì để người khác bắt lỗi. Nàng trầm lặng, nhẫn nhịn đến mức không thể nhận ra khi ném vào đám đông.
Đôi lúc Triệu Thừa Hoằng nghĩ thầm, nàng nên dữ một chút thì tốt hơn. Và rồi cũng đến lúc giọt nước tràn ly, Liễu Thục không nhịn được nữa.
Nước mắt của Liễu Thục tràn ra như vỡ đê, đúng vậy, hắn là một anh hùng chính trực, là nam nhân giỏi nhất trong lòng nàng. Nhưng cuối cùng lại khiến nàng không hạnh phúc, càng nói chuyện với “khúc gỗ” Triệu Thừa Hoằng thì nàng càng bức xúc.
Liễu Thục khóc thảm thiết còn Triệu Thừa Hoằng hoảng sợ. Trong phòng chỉ có hai người, những giọt nước mắt của nàng có lẽ là lỗi của chàng, song vấn đề là chàng không biết mình sai ở đâu cả!
Hậu quả của việc không biết là lời đề nghị hòa ly của Liễu Thục. Đồng thời, nàng cũng rời khỏi phủ tướng quân.
Không biết phải làm thế nào, Triệu Thừa Hoằng đành đến nhà cha vợ thăm dò, ai ngờ vừa tới là đã bị hỏi:
“Hai người chuẩn bị hòa ly phải không?”
Triệu Thừa Hoằng xoắn xuýt: “Không… Không thể nào! Làm sao hòa li được? Tình cảm phu thê của chúng ta rất sâu nặng, tuyệt đối không hòa li.”
“Nghe nói Triệu tướng quân dẫn một nữ tử đang mang thai từ Bắc cương về phủ, có chuyện này không? Con gái của Liễu thị ta gả thấp cho bá tánh, chưa bao giờ phải chịu sự uất ức này! Triệu tướng quân đã lập chiến công lớn lao, về phương diện làm người thì cần tìm gấp một lão sư. Tiễn khách!”
Oan! Oan quá chừng oan! Cô gái kia có phải chàng muốn dẫn về đâu, rõ là phu nhân của Thẩm tướng quân Bắc Tề mà! Hai người họ giận nhau, rồi tự nhiên nàng ta lén theo chàng về đây đấy chứ!
Hiểu rõ ngọn ngành, Liễu đại nhân thở dài bảo: “Hiền tế, ngài làm tướng quân là đúng rồi, làm phu quân thì thiếu sót một chút.” Thiếu ở chỗ, Triệu Thừa Hoằng không kể rõ mọi sự cho Liễu Thục nghe.
…
Trong khi ấy, Liễu Thục đang băn khoăn không biết Triệu Thừa Hoằng có đọc thư hòa ly chưa, không biết có ký chưa.
Điều này còn phải thắc mắc ư? Câu trả lời của chàng chắc chắn là “Ta không hòa ly.”
Kèm theo đó là lời dỗ dành chàng vừa học lỏm được từ Thẩm tướng quân Bắc Tề:
“Trở về với ta nhé, nếu nàng không quay về, Đại Lương sẽ sụp.”
“Tại sao Đại Lương sẽ sụp?”
“Nếu có chuyện gì xảy ra với nàng, ta sẽ tự tử theo, biên giới không có người bảo vệ sẽ bị sụp.”
“Vì sao sẽ có chuyện xảy ra với ta?”
“Nàng sẽ không có chuyện nhưng ta có! Nàng có biết vừa rồi ta về nhà ăn cơm không ngon, cũng không uống rượu được, sao nhà này thiếu một người lại ra nông nổi này?”
Những năm vừa qua, nàng bị nữ huấn tẩy não nên kiểu gì cũng sẽ tha thứ cho chàng, nhưng hiện tại, hiện tại nàng thay đổi kịch bản rồi.
Cha ruột đã đưa cho nàng cuốn sách huấn luyện con rể Liễu thị, kèm theo lời dặn: “Muốn hòa li thì cứ hòa li, muốn ở lại Triệu gia thì ở lại. Muốn làm gì thì làm, phụ thân không quản con. Con đã chịu khổ vì Liễu gia, về sau nên được hưởng phúc.”
Thế nên Liễu Thục thử nghiệm trên Triệu Thừa Hoằng ngay: “Nghe nói, người cưới cô nương của Liễu thị đều biết đọc, chàng tự xem rồi tìm nguyên nhân đi.”
Triệu Thừa Hoằng mừng rơn, nhưng vừa đọc thì vấn đề bỗng xuất hiện:
“Chữ này… Không biết…”
“Nàng đọc cái này cho ta, thật sự xem không hiểu…”
Thế là hai vợ chồng họ nghiên cứu quyển sách này đến canh năm, chàng đã dùng đêm xuân đáng giá ngàn vàng chỉ để… đọc sách. Song may là nó có kết quả, vợ đã cho ở lại phòng, lại còn không hòa ly nữa!!
Sau một đêm, Triệu Thừa Hoằng đã phần nào thấm nhuần việc làm rể, sáng trưa đều tự tay nấu bữa cơm tình yêu cho Liễu Thục.
Đến cuối cùng, không biết tướng quân của nàng có bớt ngốc nghếch không, nhưng chàng đã trở nên tinh tế hơn với nàng.
…
Lời reviewer: Nếu nói về đặc sắc thì bộ này không hẳn là quá đặc sắc, nhưng nội dung cũng mới mẻ, hài hước. Sự phản kháng của Liễu Thị đã phá vỡ định kiến thời xưa, cộng thêm sự hậu thuẫn của Liễu đại nhân và bài học huấn luyện con rể, tin chắc rằng Triệu tướng quân sẽ thay đổi và cởi mở hơn với nàng. Ngoài ra, ngoại truyện cũng kể về hai cặp phụ khác rất đáng yêu nên đọc giải trí oke nha!