Ố CHẤP SỦNG ÁI
Tác giả: Điềm Thố Ngư
Thể loại: Hiện đại, quân nhân, sủng, nam tính chiếm hũu lớn, gương vỡ lại lành, HE.
CP: Nam quân nhân x Nữ nhiếp ảnh gia
Số chương: 66 chương chính văn + 8 phiên ngoại (Đã edit hoàn chính văn)
Văn án:
Mọi người trong quân đội đều biết, trên lưng Lục đội trưởng của bọn họ có một hình xăm vô cùng khoa trương.
Giống như một bức tranh, dùng bút pháp rực rỡ nhất và màu sắc dày đặc vẽ một cây anh đào.
Có một nữ bác sĩ len lén hỏi anh: “Hình xăm này có phải là về một người nào đó đáng nhớ trong đời anh không?”
Sắc mặt Lục Chu lạnh lẽo, lạnh nhạt nói: “Không phải.”
Tình yêu của anh nặng nề, ích kỷ, u ám, tuyệt vọng, và anh yêu em.
“Anh muốn nhốt em vào một căn phòng không thấy ánh mặt trời, muốn đào bới từng bộ phận thuộc về người khác trong trái tim em, muốn dây dưa không rõ, muốn từng chút từng chút giữ lấy em, muốn nghe tiếng em khóc lóc, chứng kiến sự sợ hãi của em, nhìn thấy em chịu khuất phục.”
— Nhật ký của Lục Chu.
________________♡•♡•♡________________
?♀️ Hi mọi người, lâu rồi mình mới review lại. Có gì sai sót mong mọi người thông cảm bỏ qua & góp ý với mình nha ❤️
✨ Ban đầu mình tính bỏ qua truyện này, nhưng do nam chính thâm tình quá nên mình quyết định giới thiệu với mng
✨ Cả nam chính và nữ chính đều không ai hoàn hảo. Nam chiếm hữu, nữ vô tâm. Nhưng mng yên tâm, sau khi gặp lại cả hai đã học được cách yêu. Nam chính khắc phục được tính chiếm hữu của mình & nữ chính biết quan tâm hơn
✨ Bonus thêm lý do quyết định rw là do nam chính có mấy câu nói soft xĩu luôn ?
________________♡•♡•♡________________
? Review (có spoil) :
Lục Chu từ nhỏ đến lớn đều sống ở đại viện, bố là thượng tướng nên mọi nề nếp sinh hoạt hay lời ăn tiếng nói của anh đều phải quy củ và nghiêm khắc. Cuộc sống của Lục Chu mỗi ngày trôi qua đều ảm đạm, anh cứ nghĩ những người xung quanh đều giống mình.
Cho tới khi gặp được Thẩm Diệc Hoan. Cô tựa ánh mặt trời toả sáng tim anh, mà anh dường như không thật sự chạm tới được cô.
Thời cấp 3 đi học của Thẩm Diệc Hoan vô cùng nổi bật. Cô xinh đẹp, kiêu ngạo lại tuỳ hứng, nhưng thật ra lại thuần tuý sạch sẽ hơn bất kỳ ai. Cũng là một trong những thành phần cá biệt của trường cấp ba.
Cô vô lo vô nghĩ, không chịu bất kỳ sự trói buộc nào. Cô cũng sẽ cúp học tụ tập đi chơi với đám bạn. Trái ngược với Thẩm Diệc Hoan, Lục Chu luôn đứng đầu thành tích học tập, là một học bá chính hiệu.
Tưởng chừng như cả hai đều không liên quan đến nhau, vì khoảng cách quá lớn. Nhưng rồi Thẩm Diệc Hoan oanh liệt công khai theo đuổi Lục Chu.
Tất cả mọi ngừoi đều chờ xem Thẩm Diệc Hoan bị bẽ mặt, vì không thể nào Lục Chu thích kiểu người như cô được. Điều khiến mọi người ghen tị và bất ngờ chính là Lục Chu cũng thích kiểu con gái như vậy.
Cả 2 cũng ở bên nhau. Nhưng chỉ kéo dài được 5 năm. Từ năm lớp 11 đến năm 3 đại học.
Mỗi khi Thẩm Diệc Hoan cúp học đi chơi bị phạt, anh sẽ viết kiểm điểm giúp cô. Cô uống rượu say, anh đến đón cô. Cô muốn đi xem concert anh cũng sẽ cúp học đi xem với cô. Mọi thứ khiến cô vui vẻ anh đều bằng lòng thực hiện.
Thẩm Diệc Hoan vô tâm vô phế, chỉ luôn cảm thụ tình cảm anh dành cho cô. Mà chưa từng thật sự quan tâm anh, hưởng thụ anh yêu thích cô, dỗ dành cô. Nhưng cũng chỉ duy nhất Thẩm Diệc Hoan là đau lòng vì anh.
Xa nhau 3 năm. Thẩm Diệc Hoan thừa nhận tình yêu của cô đối với Lục Chu không thể nào quên buông xuống được. Một bên cô chán ghét sự trói buộc và giam cầm của Lục Chu, một bên lại tham luyến tình yêu của anh.
Trong suốt thời gian xa nhau, Lục Chu cũng chưa hề buông bỏ được đoạn tình cảm này. Lòng chiếm hữu của Lục Chu với Thẩm Diệc Hoan quá mạnh, dục niệm gần như là cố chấp.
Lục Chu không muốn để cho bản thân mình nghiện cô, bởi nếu không khi cô rời đi lần nữa. Anh sẽ chết…
Trong quyển nhật ký của Lục Chu, đầu trang có viết:
Em không cần hối hận, bởi anh sẽ không để vuột mất em.
________________♡•♡•♡________________
? ??
« Tình yêu của tôi nặng nề, ích kỉ, u ám, tuyệt vọng mà tôi yêu em. Có đôi khi thật sự rất muốn phá hủy em. Nhưng vào những thời điểm khác, tôi chỉ muốn yêu em thật dài lâu… »
« Bởi vì anh yêu em nên anh cúi đầu xưng thần, mà em lại chậm chạp không ban anh bình thân »
« Nguyện tay phải nghiêm chào Tổ quốc,
tay trái nắm lấy tay em »