NHƯ EM HẰNG MONG
Tác giả: Nghê Đa Hỉ
Thể loại: Hiện đại, nửa vườn trường nửa đô thị, trước nữ truy sau nam truy, nam chủ tịch hội học sinh lạnh lùng x nữ xinh đẹp kiên trì, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 69 chương + 4NT
Tình trạng: Hoàn edit – CÓ PASS (pass dễ)
Link đọc như em hằng mong
Hứa Bảo Như cảm thấy bản thân mình khá may mắn, vừa mới chuyển nhà đã gặp chàng hàng xóm đẹp trai – Thẩm Độ. Ngay từ lần đầu tiên Hứa Bảo Như thấy anh, cô đã biết mình rung động rồi. Đây có lẽ là yêu từ cái nhìn đầu tiên nhỉ?
Người ta nói “Thích thì phải nói cũng như đói thì phải ăn” quả không sai! Và Hứa Bảo Như là cô gái như vậy. Cô thích Thẩm Độ, cô sẽ không ngại cho anh biết là cô đang theo đuổi anh:
“Thẩm Độ, cậu có bạn gái chưa?”
“Có thì sao mà không có thì thế nào?”
“Không có thì tớ sẽ theo đuổi cậu!”
Ừ thì lần nào Hứa Bảo Như cũng bị Thẩm Độ bơ đẹp, mà điều này cũng không ảnh hưởng gì đến việc Hứa Bảo Như thả thính anh đâu. Cô vẫn hay thích nhìn anh từ giờ này qua giờ khác, đến nỗi Thẩm Độ phải lên tiếng:
“Rốt cuộc cậu đang nhìn cái gì?”
“Nhìn trai đẹp đó. Ai mà không thích trai đẹp chứ?”
Rồi có lần hai nhà cùng nhau ăn cơm, Hứa Bảo Như nhân cơ hội ấy xin Wechat của Thẩm Độ:
“Thẩm Độ, chúng ta thêm wechat đi.”
Câu trả lời nhận được là: “Tôi không dùng Wechat.”
Hừ, thời đại này có ai không dùng Wechat chứ? Chắc chắn là anh không muốn cho cô mà! Thẩm Độ còn nhiều lần bảo cô:
“Hứa Bảo Như, tôi đã nói cậu không nên lãng phí thời gian với tôi. Tôi không có dự định yêu đương!”
Không sao, tương lai còn dài, Hứa Bảo Như không lo chút nào, có lẽ cô không tin Thẩm Độ không có chút rung động nào với mình. Vì vậy cô dặn Thẩm Độ rằng nếu anh muốn yêu đương, nhất định phải cân nhắc cô đầu tiên.
Vậy Thẩm Độ có rung động với Hứa Bảo Như không? Có chứ, từ khi nhìn thấy nụ cười tươi tắn và đôi mắt trong veo của cô, anh biết mình đã đắm chìm vào đó rồi. Khoảnh khắc Hứa Bảo Như say, to gan hôn Thẩm Độ, anh đã mất ngủ cả đêm. Khi nhìn thấy cô cười nói với chàng trai khác, anh thừa nhận, anh ghen rồi. Và ngay cả lúc bạn thân của anh là Tần Phong vô tình bảo:
“Quả nhiên vẫn là Hứa Bảo Như nhà tớ hiền lành đáng yêu.”
“Ai là của nhà cậu?”
“Không phải, là nhà của cậu, của nhà cậu mà!”
Lúc này anh mới bình thường trở lại. Còn Tần Phong chỉ biết mừng thầm, cây vạn tuế ngàn năm đã nở hoa rồi!!!
Chỉ là, Hứa Bảo Như không biết điều đó, hay nói cách khác là do anh che giấu quá kỹ mà thôi. Anh vốn định dùng chiếc nhẫn có đính viên thạch anh, mang ý nghĩa “bảo hộ” để tỏ tình với cô nhân ngày sinh nhật, nhưng Lê Tuyết – con gái một người bạn của mẹ Thẩm Độ đã phá hư tất cả.
Lúc Thẩm Độ đi thi ở thành phố khác, Lê Tuyết đã lấy những món quà mà Hứa Bảo Như tặng anh vứt đi, rồi còn cố tình nói với cô là Thẩm Độ tự tay vứt vào thùng rác nữa.
Đối với một cô gái sống tình cảm như Hứa Bảo Như thì điều này khiến cô rất đau lòng, cộng thêm thái độ lạnh nhạt của Thẩm Độ, cô cảm thấy hối hận rồi. Đáng ra cô không nên cố chấp thích anh như vậy…
Ngày sinh nhật cô, anh vẫn đến, vẫn tặng cô món quà thay lời tỏ tình kia, nhưng Hứa Bảo Như không hề mở ra. Và lời tỏ tình ấy chìm vào quên lãng, mối tình thời cấp 3 cũng được khóa lại trong trái tim cô.
Mãi đến khi lên Đại học, lúc này Thẩm Độ đã trưởng thành rồi, anh cũng nhận ra một điều tình cảm không chỉ đến từ một phía, trước đây toàn là Hứa Bảo Như bày tỏ tình cảm, còn anh thì không. Thế
nên bây giờ, hai người họ phải dũng cảm đối mặt với hiểu lầm trong quá khứ một lần:
“Hứa Bảo Như, cậu nói tớ đối xử với cậu như giày rách bỏ đi? Những lời này hẳn phải là tớ hỏi cậu mới đúng? Cậu lấy trái tim tớ đi, sau đó nói không cần là không cần nữa, rốt cuộc là ai không cần ai hả?”
Và cũng phải can đảm bày tỏ tình cảm của mình:
“Hứa Bảo Như, đời này nếu anh muốn kết hôn, chỉ có mình em.”
Được rồi, đối mặt với người mình yêu, ai có thể cưỡng lại được chứ. Sau cùng, Thẩm Độ đã trở thành bạn trai của Hứa Bảo Như rồi.
Và cuộc sống sau này của hai người cực kỳ hạnh phúc, hạnh phúc nhất vẫn là Thẩm Độ, vì trước giờ chưa từng có thứ gì mà anh vô cùng mong muốn có được. Duy chỉ khi gặp được Hứa Bảo Như, anh mới có chấp niệm. Và trời mới biết anh mong muốn có được cô đến nhường nào.
Dưới ánh nến sinh nhật năm 20 tuổi, lần đầu tiên anh ước, ước rằng Hứa Bảo Như mãi mãi là của anh.
Vừa hay, đây cũng là nguyện vọng của Hứa Bảo Như.
Như anh hằng mong, cũng như em hằng mong.
***
“Như em hằng mong” là câu chuyện tình yêu từ thanh xuân đến trưởng thành cực dễ thương và ngọt ngào. Mình rất ấn tượng với nữ chính vì sự kiên trì và can đảm của chị. Và những màn thả thính của chị nữ chính cũng rất đáng yêu, bởi vậy mới khiến “tảng băng” Thẩm Độ tan chảy được :3
Nam chính là kiểu người sống nội tâm, tính cách hoàn toàn trái ngược với nữ chính, cho nên phải một năm sau, chị nữ chính mới biết hóa ra anh thích mình sớm như vậy :v Nhưng sau này khi quen nhau, Thẩm Độ thay đổi hoàn toàn luôn, anh biết nói những lời yêu thương, biết làm Bảo Như vui, biết ngược những người bạn độc thân lâu năm nữa. Và sau khi được “ăn thịt” thì anh khó lòng ăn chay lại được :v Lại còn mặt dày hỏi nữ chính “Em không muốn anh à?” :v
Tóm lại, với mình thì đây là bộ truyện đáng đọc, rất vui và thú vị. Nếu bạn đang tìm một bộ truyện thanh xuân vườn trường ngọt ngào, một mối tình từ đồng phục đến váy cưới thì đây chắc hẳn là một lựa chọn không tồi ạ :3