TỈNH QUỶ (QUỶ GIẾNG)
Tác giả: Tạm Đao Gia Môn
Thể loại: Linh dị thần quái, 1×1, độc chiếm dục siêu cường biến thái vặn vẹo quỷ công, OE tùy cảm nhận.
Độ dài: 26 chương + 2PN
Tình trạng: Hoàn edit.
Link đọc tình quỷ
___
Văn án:
“Màn hình hiện ra một đoạn hình ảnh
Căn phòng cũ hoang phế vắng vẻ, cách đó không không xa có một cái hồ, trong miệng giếng nổi lên một người đàn ông lơ lửng.
Cậu nhìn căn phòng phía trước, bên trong là người cậu yêu.
Ánh mắt an tĩnh xa xôi, ẩn trong màn đêm tĩnh mịch.
Hình ảnh chuyển đổi.
Chương Hiểu tuyệt vọng rơi nước mắt.
Đôi mắt cậu phản chiếu liệt hỏa hừng hực thiêu đốt người thân của cậu, hết thảy của cậu.
Cậu đến bên miệng giếng, trong giếng duỗi ra một bàn tay trắng bệch níu tay cậu.
Chương Hiểu dứt khoát thả người nhảy xuống.
Hình ảnh kết thúc.
Phụ đề: Khởi đầu và kết thúc của hạnh phúc.”
…
Chương Hiểu sinh ra vào tháng âm khí rất nặng, đằng sau nhà lại có mấy thứ không sạch sẽ, chẳng tính đến mấy quỷ hồn nhỏ bé tụ tập, còn có cả một con quỷ giếng cường đại ngụ ở giếng nước phía sau. Vì thế, khu vực ấy đối với Chương Hiểu rất là nguy hiểm.
Khi gặp Tỉnh Qủy lần đầu tiên, Chương Hiểu còn rất bé. Chính xác chỉ mới là một tiểu hài tử, không phân biệt được ai là người, ai là quỷ, dường như cũng không biết sợ hãi là gì. Tiểu hài tử tính tình đơn thuần đó, đánh thức Tỉnh Qủy từ giấc ngủ sâu kéo dài bốn năm bằng tiếng cười như chuông bạc của mình; tiểu hài tử đó, không tỏ ra sợ hãi hắn là quỷ, hai tay bám lấy chân hắn không chịu buông, nở nụ cười ngốc nghếch; tiểu hài tử đó, là một trong số ít người nguyện ý nói chuyện với hắn. Hài tử nói, “Ôm… ôm một cái.”
Chương Hiểu giống như ánh sáng dịu dàng nhất, chiếu rọi thế giới tối tăm đã từng không chút sinh khí của Tỉnh Qủy. Tỉnh Qủy chết đã rất lâu rồi, thời gian đối với hắn cũng trở nên vô nghĩa, thế nhưng khi Chương Hiểu xuất hiện, hắn lại bất tri bất giác trân trọng từng khoảnh khắc trôi qua khi ở bên cậu. Tiểu Chương Hiểu rất thích hắn, gần như mỗi ngày đều tới cái giếng đó chơi cùng hắn.
“Về sau số lần hài tử tới nơi này càng ngày càng nhiều. Hài tử là vì hắn mà đến. Hắn có chút muốn cười, có chút thỏa mãn, tư vị so với hút mười quỷ hồn cấp cao còn tốt hơn nhiều lắm.
Đứa nhỏ kia lại tới tìm hắn, chạy được nửa đường đột nhiên té lăn trên đất, trong lòng hắn một trận đau đớn, bước nhanh tới ôm lấy hài tử, đau lòng hôn lên trán.
“Bảo bảo…” Hài tử nín khóc mỉm cười nhìn hắn, hài tử nói: Cha mẹ nói thích nhất chính là bảo bảo.
Hắn ôm hài tử thả lên tàng cây, nghe được tiếng hài tử kinh hô, rồi lại bắt đầu cười vui sướng nhìn mình.”
Nhưng rồi một ngày kia, bố Chương Hiểu phát hiện ra, đứa con nhỏ của mình không hiểu sao lại trèo lên được cái cây cao ở sân sau. Ông cũng đoán được có gì không lành, bèn sợ hãi bến Chương Hiểu vào nhà, từ ấy, cũng cấm cậu không được ra đó nữa.
Mà chính vì sự chia cắt đột ngột ấy, mà bi kịch của Chương Hiểu bắt đầu phát sinh.
Tỉnh Qủy vốn không tham niệm gì với thế giới này, nhưng khi Chương Hiểu xuất hiện, tất cả đều đã thay đổi. Hắn chỉ muốn duy nhất Chương Hiểu. Chương Hiểu, hài tử của hắn, người khiến cho hắn được trải nghiệm một lần nữa cảm giác vui vẻ, hạnh phúc, đau lòng, chua xót… y như một con người.
Hắn yêu hài tử của hắn. Nhưng tình yêu của hắn lại quá mức điên cuồng.
Hắn sợ rằng khoảnh giếng sân sau nhỏ bé, sẽ không thể khiến Chương Hiểu thích thú nữa. Hắn đau đớn nhìn Chương Hiểu lớn lên, mang bạn bè tới nơi của riêng hắn và cậu của hắn. Hắn tức giận nhìn bố Chương Hiểu kéo cậu cách xa khỏi giếng của hắn, lấy roi đánh cậu, đe dọa cậu không được ra đó nữa. Vì cái gì lại mang hài tử ra khỏi hắn, đó là hài tử của hắn mà?
Oán hận tích tụ khiến Tỉnh Qủy trước kia vốn sợ Chương Hiểu đau lòng, Chương Hiểu buồn rầu rơi nước mắt, cuối cùng nhẫn tâm kéo bạn bè cậu chết đuối; cũng kéo bố cậu xuống giếng. Con quỷ đó chỉ có thể làm được bấy nhiêu, mà không biết được, chính những điều đó, sẽ khiến hắn và Chương Hiểu càng ngày càng xa cách.
“Hắn chỉ có thể đè nén hận ý trong lòng, hắn không thể lại làm ra sự tình khiến hài tử khóc. Nhưng đến cuối cùng vẫn là nhịn không được, tựa như bị cơn oán hận kia cắn nuốt, hắn đau đớn không kiềm chế được. Hắn nhịn không được muốn đi hại bạn bè chơi cùng Chương Hiểu, bạn bè ở cùng Chương Hiểu.
Hài tử của hắn bị dọa sợ rồi, hài tử của hắn đang sợ hắn, hài tử của hắn rút cuộc đã rời khỏi hắn.
Hắn không có tâm tư đi hại bạn bè của cậu. Hắn cắn nuốt rất nhiều linh hồn làm chính mình cường đại hơn, đủ khả năng rời khỏi thôn này, đi tìm Chương Hiểu của hắn.
Từ đó về sau, cho đến bây giờ.”
…
Bao trùm “Tỉnh quỷ” là một không khí u ám, vặn vẹo, nhưng lại bi thương và có chút hồi hộp. Tình yêu của Tỉnh Qủy rất độc đoán, chiếm hữu, nhưng lại cũng có phần tuyệt vọng. Hắn nhìn Chương Hiểu từ khi còn bé, cho đến khi cậu dần lớn lên, rời xa nông thôn mà đến một nơi khác. Hắn chỉ có thể chờ thật nhiều năm như thế, chờ một ngày hài tử của hắn sẽ quay về với hắn. Thậm chí, hắn còn cắn nuốt vô số quỷ hồn, muốn trở nên mạnh hơn, có đủ khả năng rời khỏi giếng, đi tìm Chương Hiểu của hắn.
Tỉnh Qủy ôm ấp mối tình sâu đậm như vậy, nhưng Chương Hiểu lại không mảy may ghi nhớ. Tháng rộng ngày dài, có thể khiến tình cảm càng trở nên mãnh liệt, nhưng cũng có thể mài mòn nó, khiến cho người ta không thương không nhớ. Yêu càng nhiều, hận càng sâu.
Mình bị ấn tượng bởi cách vặn vẹo và độc ác mà Tỉnh Qủy dùng để yêu Chương Hiểu. Khi trước, hắn giết bạn bè cậu, kéo bố cậu xuống giếng; sau khi Chương Hiểu trở về, hắn lại một lần nữa muốn đem tất cả những người xung quanh Chương Hiểu giết chết, để Chương Hiểu chỉ ghi nhớ một mình hắn. Tỉnh Qủy rất si tình, nhưng cũng rất ác độc. Hắn biết rõ làm vậy là sai, nhưng không dừng lại được, vì hắn cần phải có Chương Hiểu.
“Ta chỉ có thể như vậy, em chỉ có thể là của ta, ta phải có được em, ta chỉ có thể làm như vậy. Đừng vọng tưởng rời khỏi ta.”
Tất nhiên, với những việc mà Tỉnh Qủy đã làm, Chương Hiểu sao có thể yêu hắn được nữa. Cậu thậm chí muốn xuống tay với hắn. Hắn đã tạo nên bi kịch cả đời của cậu, đổi lại, Chương Hiểu cũng tặng cho hắn một nhát kiếm. Lúc một kiếm kia được đâm xuống, không quản Chương Hiểu có thực sự nỡ hay không, nhưng mình lại có chút thương xót Tỉnh Qủy. Người mình yêu nhất lại muốn giết mình, thử hỏi có bao nhiêu đau lòng?
“Thân thể Tỉnh quỷ trong nháy mắt cứng ngắc, trên mặt tận lực ẩn nhẫn. Kim Đao trong tay Chương Hiểu, một tấc lại một tấc đâm sâu vào trong ngực hắn, nhưng hắn vẫn vậy, mang theo ưu thương sâu đậm, lẳng lặng nhìn hài tử của hắn.
Hài tử của hắn, rốt cục cũng vẫn ra tay.”
“Em thật sự vẫn làm…” Gương mặt tái nhợt dị thường của con quỷ vẫn mang theo bộ dáng tươi cười, mang theo thỏa mãn, mang theo hạnh phúc.
“Ta rất đau, Chương Hiểu…” Tỉnh quỷ co rút khóe miệng, rút đao và kiếm đang đâm ở trước ngực ra, “Ta đã từng chết một lần rồi, làm sao có thể chết được nữa, thật ngốc…” Hắn mang theo ánh mắt cưng chiều nhìn Chương Hiểu.”
Chương Hiểu muốn giết Tỉnh Qủy, nhưng hắn lại không chết. Vậy người chết là ai? Tất nhiên là cậu.
Con quỷ kéo cậu xuống giếng, y như đã kéo bố cậu năm xưa.
Bi kịch khép lại.
…
Nói chung, “Tỉnh quỷ” là một bộ đam có đủ các tag mà một đứa máu M như mình phải click vào đọc ngay không chút đắn đo, đặc biệt là tag “độc chiếm dục siêu cường biến thái vặn vẹo quỷ công”. Đoạn hồi ức của Tỉnh Qủy chỉ chiếm 2 chương trên tổng số 26 chương chính văn, nhưng mình đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Không thể phủ nhận, tác giả đã khắc họa cực thành công một nhân vật si tình mang tâm lý vặn vẹo, mà đây lại là taste của mình nữa chứ haha :v Nếu như bạn thích đọc những câu chuyện tình si, có hơi “tam quan đổ vỡ” thì mình xin được đề cử “Tỉnh quỷ” nhé.
Gỡ bom cuối review: Kết cục có cua gấp. Có bạn bình luận, tác giả xử lý phần kết cùn vờ lờ không hiểu sao và mình thấy cũng khá đúng. =)) Nhưng mình thấy vậy cũng được, để là OE nhưng theo hướng HE nha các bạn. :v