Ý TƯỞNG KHÔNG AN PHẬN
Tác giả: Xuyên Lan
Thể loại: Con cưng của trời, Cưng chiều, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngọt, Ngược, Yêu thầm, Ngược nam
Số chương: 163 chương
Tình trạng: hoàn
Lưu ý: có khóa
_______________
Văn án:
Trong vòng tròn giới hào môn Bắc Thành không ngừng bàn tán chuyện nhà họ Khương đã tìm lại được đứa con gái thất lạc nhiều năm, chỉ trong một đêm cô con gái nuôi Khương Thời Niệm đã ngay lập tức trở thành sự tồn tại dáng xấu hổ nhất.
Ngay cả vị hôn phu đã đính hôn với cô cũng vì có chỗ dựa mà chẳng có chút sợ hãi nào, đi xe sang, du thuyền với vị thiên kim thật, không thèm để ý mà đánh cược với bạn bè: “Nhanh thôi, Khương Thời Niệm sẽ ngay lập tức biến thành kẻ trắng tay, cô ta không dám tức giận đâu, chỉ biết khom lưng, uốn gối, cầu xin tôi đừng chia tay với cô ta thôi!”
Cũng ngay tại nơi đó, cô phân định rạch ròi với anh ta trước mặt tất cả mọi người, vừa quay đầu đã đi ngoắt.
Cô mang theo hành lý, toàn thân toả ra khí lạnh, một mình ôm lấy cơ thể đứng bên vệ đường. Chợt có một chiếc xe băng qua màn tuyết, dừng lại bên người cô hệt như một người thợ săn kiên nhẫn.
Cửa sổ ghế sau xe trượt xuống, một người đàn ông mặc tây trang mang giày da, khuôn mặt sắc sảo đầy tự phụ, ôn tồn lễ độ mà cong môi cười với cô: “Em không có chỗ đi à? Vừa vặn tôi đang cần gấp một người vợ có bối cảnh gia đình sạch sẽ, sau khi kết hôn có thể tôn trọng nhau như khách, không làm phiền đến nhau, cô Khương có đồng ý hỗ trợ không?”
Hạt tuyết lớn bay đầy trời, vị giám đốc đứng đầu đình kim tự tháp ở Bắc Thành này hệt như một vị thần cứu rỗi, ôn hoà mà nho nhã, không hề có chút tính nguy hiểm nào.
Trong thời khắc bất lực nhất này, Khương Thời Niệm bị bánh nướng lớn từ trên trời rớt xuống này đập trúng. Cô đứng thẳng người, nhìn chằm chằm anh rồi hỏi thẳng: “Lúc nào đi đăng ký?”
Anh mỉm cười: “Bây giờ.”
Khương Thời Niệm cho rằng kết hôn chỉ là hình thức, vì thể lấy sổ hộ khẩu ra, đưa đến quyết định điên cuồng nhất đời này, rồi như bị ma xui quỷ khiến mà lên xe anh. Cô hoàn toàn không nhìn thấu được những ham muốn chiếm đoạt, sở hữu cô được anh che giấu biết bao nhiêu năm dưới lớp vỏ ngụy trang dịu dàng kia.
Cũng mãi đến sau này Khương Thời Niệm mới biết được, vào buổi tối mà cô đính hôn với người khác, cái tên giả bộ đứng đắn nhưng sau khi kết hôn lại ham muốn vô độ với cô này, đã từng nứt tim nứt phổi, đau đớn đến cùng cực vì cô.
_______________
Vì quá yêu một người, mà luôn theo dõi phía sau, chờ đợi thời cơ, mở sẵn con đường để họ bước vào, đó chính là Thẩm Diên Phi.
Nhiều năm sống dưới cái bóng của người khác, không có tình thương từ gia đình, sau đó còn bị tra nam phản bội, Khương Thời Niệm rời đi, vào đêm mưa gió như thế, lại gặp anh, làm ra một chuyện điên cuồng nhất đời cô từng làm, cứ thế mà kết hôn.
Trước đó Khương Thời Niệm đúng là có bạn trai, còn là vị hôn phu, họ cũng đã thử váy cưới, và hứa hẹn với nhau hạnh phúc về sau. Nếu người kia không lộ ra bộ mặt xấu xa, nếu như hai người họ không có vết nứt xảy ra, chắc là tình cảm này Thẩm Diên Phi sẽ cất giấu cả đời.
Từ đầu chí cuối, đúng là thủ đoạn tâm cơ của Thẩm Diên Phi đã giúp anh rinh được vợ về nhà, trong cuộc sống của cô không hề có hình bóng của anh xuất hiện trước đó, cũng có đôi lần gặp gỡ nhưng không để lại ấn tượng quá sâu đậm.
Thậm chí khi anh ngỏ lời muốn kết hôn, cô còn cảm thấy anh chỉ đang đùa, và đồng ý cũng chỉ để đối phó, không nghĩ mọi chuyện tiến xa như thế, hai người ấy vậy mà thực sự vào lễ đường.
Không vì đã yêu thầm lâu ngày mà cưới về là tình cảm hai người phát triển nhanh, cảm thấy tuyến tình cảm khá chậm, nhưng hợp lý theo diễn biến tâm lí của Khương Thời Niệm. Vì biết cô có tổn thương nên anh rất từ tốn kiên nhẫn, chờ đợi cô mở lòng ra với mình chứ không phải kiểu tổng tài bá đạo cưỡng ép cô vợ nhỏ gì hết.
Cách yêu thầm của Thẩm Diên Phi rất dịu dàng mà lại chịu đựng, không vồ vập, không gấp rút, dù trong thâm tâm có gấp đến đâu nhưng thể hiện ra ngoài luôn là kiểu chờ đợi cô chạy đến bên mình. Chỗ này Thẩm Diên Phi cực kỳ ghi điểm.
Vì thế lực của Thẩm Diên Phi rất mạnh, nên sau này, khi xác định với anh rồi, Khương Thời Niệm cũng sinh ra ỷ lại. Và chính Thẩm Diên Phi đã mang cô từ trong bóng tối trở ra, chữa lành cho cô, khiến cô can đảm yêu một lần nữa, và đón nhận tình yêu.
Trước đó với người cũ, có lẽ là trách nhiệm và nghĩa vụ nhiều hơn là tình yêu. Hai người họ cũng có tiếp xúc thân mật, nhưng nhiều lắm là hôn.
Sau này lúc mới cưới về, có lúc say cô gọi tên người cũ, hay tình cờ có những dấu vết của người cũ xuất hiện trong cuộc sống của cô làm cho Thẩm Diên Phi đau đớn không thôi. Kiểu cam chịu mà bất lực, nhưng dù sao cũng đã ôm được người đẹp về nhà, còn lĩnh chứng rồi, ngày tháng sau này, từ từ bồi đắp.
Tình cảm của Khương Thời Niệm dành cho Thẩm Diên Phi là tích góp từng ngày, mỗi ngày bỏ vào quả cầu một hình trái tim, dần dà lớn dần và ở bên anh không muốn xa nữa. Thời gian đầu dù có rung động, cô cũng không phân biệt rõ rốt cuộc tình cảm của mình với anh là gì, và cảm thấy thân phận của mình thấp hơn, cũng như mối quan hệ hôn nhân hợp đồng giữa hai người, rồi cũng sẽ có lúc cô rời đi, nên không muốn nuôi quá nhiều tình cảm.
Vậy nên, thời gian đầu cô có phần dè dặt với tình cảm của mình, rồi dần mở lòng. Anh đối xử tốt với mình mà cứ nghĩ là anh đang thực hiện tốt vai diễn vợ chồng ân ái cho mọi người xem, còn cô thì cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Nhưng sự dịu dàng che chở của anh là sự thật, Thẩm Diên Phi yêu cô nhiều năm như thế, đến khi biết được, cảm xúc vỡ òa, ranh giới giữa họ là gì, chẳng là gì cả, chỉ là cô ngu ngơ không nhận ra điều đó thôi.
Để được kết hôn với người mình yêu, anh phải diễn cùng với cả gia đình mình, những người xung quanh đều nhận kịch bản phối hợp diễn, kiểu ép hôn rồi gia đình phải thấy vợ chồng nhà này gần gũi chân thật đồ. Cả một nhà hài hước phối hợp giúp đỡ.
Thẩm Diên Phi đúng là rất thời cơ nhưng không đáng ghét, cũng xứng đáng đền đáp cho những hy sinh lặng thầm của anh dành cho Khương Thời Niệm.
Dù có dục vọng chiếm hữu rất cao với cô, nhưng Thẩm Diên Phi che giấu rất kỹ càng, sợ làm cô sợ, kìm nén mà thấy thương. Anh còn xăm hẳn tên cổ trên người mình. Là Tuệ Tuệ của anh, gặp anh từ những năm thiếu niên, người học trưởng năm xưa cô cứ thấy xa cách, với cô, giữa cô và anh có khoảng cách, nhưng rõ ràng với anh, trái tim này đã thuộc về cô từ lâu.
Khương Thời Niệm dù là cô gái nhỏ trải qua nhiều chuyện không vui trong quá khứ, và cũng từng sống chịu đựng, nhưng nội tâm cô không hề yếu đuối khuất phục, sau này còn thông minh vả mặt bố mẹ nuôi cũ và ong bướm ve vãn quanh chồng.
Quá khứ của Khương Thời Niệm trải qua nhiều chuyện đau khổ, đủ để khiến cô hình thành nên những chiếc gai nhím che chở mình, dần từ từ anh giở lớp phong bế đó ra, đặt vào đấy sự dịu dàng chân thật nhất mà anh có. Anh cứu cô, cũng là cứu chính mình, chữa lành cho cô, cũng là đền đáp cho sự thâm tình cất giấu trong vỏ bọc bấy lâu nay.
Phần đầu từ chương 100 đổ về trước có vẻ tác giả tập trung nhiều vào cốt truyện chính là diễn biến tâm lí nhân vật hơn phần sau, phần sau đôi lúc cảm giác nhiều chi tiết có phần gượng ép và không cần thiết. Nên để đánh giá thì truyện này đoạn đầu để lại ấn tượng mạnh hơn.
Tuy nhiên, cũng tùy, vì phần đầu khá cuốn, và phần sau chỉ là cách khai thác tác giả theo một hướng khác chút, có buff mà cũng có các yếu tố khác, đôi khi lại khiến hứng thú với một số bạn đọc.
Trong thế giới yêu thầm, mọi vẻ ngoài giản đơn bên ngoài đều ẩn chứa một thế giới tâm hồn phong phú và sâu sắc, nơi mà chỉ có người yêu thầm mới được chiêm ngưỡng và hiểu rõ. Yêu thầm không chỉ là sự nhẫn nại và kiên nhẫn, mà còn là sự trưởng thành và thấu hiểu sâu sắc về tình yêu và cuộc sống.
Yêu thầm là một hành động đầy bi kịch, nhưng cũng đầy tình cảm, nó cũng giúp nuôi dưỡng và trao hy vọng cho người đi yêu mỗi ngày cố gắng. Sau ngần ấy năm nuôi dưỡng tình cảm với một người, cuối cùng Thẩm Diên Phi cũng rinh được người thương về nhà.
Vẫn là Xuyên Lan, vẫn là kiểu nam chính yêu nhiều đến mức quên cả bản thân mình như thế, vẫn là có ngọt ngược đan xen, và ngược ở đây tất nhiên là ngược nam, nhưng không nhàm chán, thậm chí truyện này có đôi phần nhẹ nhàng hơn so với các truyện trước đó.
Năm mười tám tuổi, có một chàng trai yêu thầm một cô gái, yêu một lần thế mà định là cả đời. Tám năm sau, Thẩm Diên Phi của năm 26 tuổi, cuối cùng cũng tâm niệm mà thật sự trao nhẫn vào ngón tay áp út của người con gái ấy.
“Thế giới của anh không có gì tốt đẹp cả, nhờ em xé mở, chiếu sáng nó, nó mới nhìn thấy ảnh mặt trời. Cho dù chỉ có thể ngắm nhìn thứ treo cao trên xa xăm kia, nhưng sẽ có một ngày, anh sẽ ôm được em vào lòng. Mà tất cả những gì anh mong ước, cũng chẳng qua chỉ là có thể nói vài lời bên tai em.
Xin cho phép anh…
Dùng cả đời mình.
Đổi lấy sự coi trọng của em.”
Motip cưới trước yêu sau trong ý tưởng không an phận đã quá quen thuộc nhưng thật sự lúc nào cũng cuốn, ở đây còn pha vào yêu thầm, ngược nam nữ nên đọc khá hợp gu, nhưng không quá nặng nề đâu, ai thích thể loại này thì nên nhảy hố nhé!