TRỜI SINH ĐA TÌNH
Tác giả: Nhất Linh Cửu Lục (1096)
Tag: Hiện đại – Oan gia – Nhẹ nhàng, HE.
Độ dài: 69 chương
Tình trạng: Đã hoàn chính văn
Lưu ý: Truyện không khóa
_______
Giới thiệu:
Từ đầu, Từ Kiêu đã biết Trần Hạ là tai mắt của ba mình. Anh muốn sa thải cô, nhưng lại chùn bước.
Trần Hạ thì nghĩ Từ Kiêu là kẻ bất tài của Thịnh An. Nhưng vì tiền, cô nhẫn nhịn.
Và rồi hai kẻ oan gia bất ngờ trở thành hàng xóm của nhau, đổi một thân phận khác để tiếp xúc, Từ Kiêu phát hiện tai mắt này cũng không đến nỗi chướng mắt như anh nghĩ, còn Trần Hạ cũng nhận ra kẻ vô dụng kia không hẳn không thể cứu vãn.
[Cậu ấm độc miệng, tinh quái] & [Nữ trợ lý kiên cường]
Cặp đôi oan gia đấu khẩu liên miên rồi yêu nhau.
Lưu ý: Tiến triển tình cảm trong truyện rất chậm, vô cùng chậm.
Nữ trợ lý yêu phải ông chủ độc miệng, hãy xem đôi oan gia này làm sao thăng cấp thành cặp đôi hoàn hảo nhé!
________
Vì là câu chuyện giữa hai người trưởng thành, tình yêu của họ không thuần khiết hay trong trẻo kiểu “tình đầu”, cũng không bùng nổ hay mãnh liệt như “tình yêu sét đánh”, mà đó là cả một hành trình tiếp xúc, tìm hiểu dài lâu, từ xa lạ đến mối quan hệ đồng nghiệp trong công việc, đến hàng xóm, đến bạn bè tri kỷ, cuối cùng là người yêu, là người bạn đầu ấp tay gối đồng hành đến cuối cuộc đời.
Họ đều không phải trang giấy trắng lần đầu biết nếm trải vị ngọt tình yêu, mà ngay từ mở đầu câu chuyện, ai cũng đã và đang có mối quan hệ của riêng mình. Trần Hạ có một anh bạn trai sắp cưới, còn Từ kiêu cũng đang mặn nồng bên người bạn gái của mình. Khi ấy, mối liên hệ duy nhất giữa hai người họ có lẽ là mối quan hệ công việc, là mối quan hệ giữa tổng giám đốc và trợ lý mà thôi.
Nhưng điều đặc biệt hơn ở chỗ, Trần Hạ là “tai mắt” do Chủ Tịch Từ- bố của Từ kiêu phái tới, nhằm mục đích giám sát công việc của anh.
Trần Hạ đã định rời đi. Sáu năm gắn bó cùng Thịnh An, từ một nhân viên nhỏ bé vươn lên thành trợ lý văn phòng chủ tịch, đó là một hành trình đầy nỗ lực chứng minh cho sự tiến bộ và năng lực của bản thân. Cô vốn đã muốn buông bỏ tất cả để về quê cưới chồng, an phận với một cuộc sống ổn định và giản dị. Nhưng cú sốc phát hiện bạn trai ngoại tình sau bảy năm yêu đương là điều níu cô trở lại với công việc, với thành phố sầm uất. Mặc cho đơn xin nghỉ đã nộp, cô vẫn thay đổi ý định về quê kết hôn, tiếp tục trụ lại thành phố với công việc tại một công ty khác.
Tưởng chừng khi đó, mối quan hệ giữa hai người họ chính thức chấm dứt, nhưng người có duyên thì nhất định sẽ gặp lại nhau.
Trần Hạ là một người phụ nữ mạnh mẽ nhưng không phô trương. Cô biết rõ vị trí của mình trong tập đoàn và cả trong cuộc đời người khác. Cô âm thầm chịu đựng, luôn tập trung làm tốt công việc của bản thân.
Từ Kiêu thì hoàn toàn trái ngược. Là con trai Chủ tịch Từ, anh vốn có đầy đủ mọi thứ từ nhỏ: tiền bạc, địa vị, và tình yêu thương từ gia đình. Với công việc, anh hời hợt, có lệ, càng chán ghét những ràng buộc từ công ty gia đình. Đối mặt với công việc và một “gián điệp” trong hình hài trợ lý như vậy, anh trở nên cộc cằn, giễu cợt và cũng tỏ thái độ xa cách với cô.
Trần Hạ tuy không được chào đón, nhưng cô vẫn âm thầm chứng minh giá trị của mình. Từng việc nhỏ được cô xử lý gọn gàng, từng tình huống khó đều có cô đứng sau dọn dẹp. Từ Kiêu dần quen với sự hiện diện của cô, từ bài xích thành lệ thuộc. Khi cô chuẩn bị rời đi, anh lại thấy mất mát. Có lẽ chính lúc cô muốn dứt áo thì anh mới nhận ra, sự có mặt của cô đã trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày.
Rồi định mệnh tiếp tục trêu đùa họ khi hai người trở thành hàng xóm. Không còn là quan hệ cấp trên cấp dưới, không còn những căng thẳng nơi công sở, chỉ còn hai người trưởng thành sống gần nhau, vô tình quan sát nhau trong những khoảnh khắc đời thường. Từ Kiêu bắt đầu mở lòng, mời cô nói chuyện, chia sẻ suy nghĩ và bắt đầu có những thay đổi nhỏ, từ ăn uống, nghỉ ngơi đến thái độ với công việc.
Từ Kiêu phát hiện Trần Hạ không đơn thuần là kẻ giám sát, mà còn là người có năng lực, có lòng tự trọng, và biết chịu đựng vì mục tiêu của bản thân. Còn Trần Hạ, sau lớp vỏ bề ngoài bất cần đời của Từ Kiêu, cô dần thấy một người đàn ông có bản lĩnh, có lòng tin, và đôi khi, là những suy nghĩ rất tinh tế.
Từ mối quan hệ công việc, họ dần trở thành hàng xóm. Từ xa lạ thành quen, từ căng thẳng thành thấu hiểu, rồi từ hiểu nhau mà nảy sinh những cảm xúc nhẹ nhàng, âm ỉ như mầm cây mùa xuân vậy.
Một phần quan trọng trong truyện là quá khứ và nội tâm của hai nhân vật. Từ Kiêu từng yêu Khương Tử Hân, một người con gái xinh đẹp nhưng mâu thuẫn, khó chiều và không cùng chí hướng. Họ chia tay sau nhiều bất đồng. Anh nhận ra mình từng rung động, nhưng không có nổi một tình yêu bình yên. Trần Hạ thì từng là cô gái sống có mục tiêu rõ ràng: tìm một người chồng an toàn, có nghề nghiệp ổn định, để xây dựng một mái ấm giản dị. Nhưng thực tế khiến cô vỡ mộng. Người đàn ông cô tin tưởng phản bội cô một cách lạnh lùng. Đó là lúc cô không còn tin vào tình cảm nữa.
Trải qua giai đoạn sống chung gần gũi, họ dần dần trở thành bạn, rồi thành người có mặt trong những khoảnh khắc quan trọng của nhau. Trần Hạ lặng lẽ ủng hộ Từ Kiêu trong công việc, cô như người bạn tâm sự nhưng điều vụn vặt đời thường với anh, lại như quân sư tri kỷ dẫn đường chỉ lối cho Từ Kiêu. Cô hiểu rõ tâm lý muốn độc lập của anh, một người sinh ra đã có mọi thứ nhưng lại mông lung trong lựa chọn con đường riêng. Cô là người đầu tiên không cười nhạo anh, không ép anh phải làm theo kỳ vọng của gia đình, mà tôn trọng lựa chọn của anh.
Ngược lại, Từ Kiêu nhận ra Trần Hạ là người phụ nữ sống có nguyên tắc, có năng lực và biết nghĩ cho người khác. Nhưng dường như đó là điểm mạnh, cũng là điểm yếu, vì cô cũng sống vì người khác quá nhiều, cô đã quen nén lại cảm xúc, chịu thiệt, không dám yêu cầu điều gì cho riêng mình.
Tình cảm ấy không bắt đầu từ một lời tỏ tình hoa mỹ. Trần Hạ ban đầu từ chối, không phải vì ghét bỏ, mà vì sợ. Cô sợ tổn thương, sợ mối quan hệ dựa vào cảm xúc nhất thời. Nhưng rồi cô nhận ra, không phải ai cũng đủ kiên nhẫn như Từ Kiêu. Anh không ép buộc, chỉ ở đó, lặng lẽ yêu cô, âm thầm theo đuổi tình yêu ấy. Những điều nhỏ nhặt một lần nữa lại khiến cô rung động.
“Từ Kiêu vốn không thích mùa đông, nhưng anh lại mong chờ mùa đông năm nay. Anh hy vọng Lam Thành có tuyết, không cần quá lớn, không làm gián đoạn giao thông hay công việc, nhưng đủ để phủ trắng cả đất trời. Anh sẽ chuẩn bị một bó hoa hồng đỏ thắm, một chiếc nhẫn lấp lánh rực rỡ, quỳ xuống cầu hôn giữa trời đông lạnh giá và những bông tuyết bay lả tả. Sau đó, anh sẽ nắm tay người phụ nữ của đời mình trở về nhà.”
“Người phụ nữ ấy chính là vợ anh, là người sẽ bên anh đến cuối đời.”
“Anh sẽ cho cô sự bình yên và hạnh phúc, sẽ dùng cả quãng đời còn lại để chứng minh rằng – Anh yêu cô biết nhường nào.”
Cá nhân mình thấy mặc dù “Trời Sinh Đa Tình” không phải là một câu chuyện có mô-típ mới lạ, nhưng điều níu chân và thu hút các bạn đọc lại là một câu chuyện tình yêu giữa hai người trưởng thành, một hành trình yêu đương đầy tinh tế, nhẹ nhàng và sâu lắng giữa hai con người từng tổn thương, từng mỏi mệt, nhưng vẫn lặng lẽ đi về phía nhau bằng tất cả sự chân thành và thấu hiểu. Truyện khá hay và dễ thương, mọi người đọc thử nhé!