H2
Tác giả: Adachi Mitsuru
Thể loại: Manga, shounen, comedy, sport, school life, romance, GE.
Độ dài: 17 tập
Tình trạng: Full – Đã xuất bản và chuyển thể thành anime và live action
Hiro Kunimi, một cậu học sinh mới toanh vừa thi đậu vào trường cấp 3 Senkawa, một ngôi trường có truyền thống chán ghét bộ môn bóng chày lâu đời. Hiro vốn có hai sở thích lớn nhất trong cuộc đời, đó là chơi bóng chày và đọc truyện tươi mát, nhưng rồi một chấn thương ở vai đã đến, khiến cho cậu phải chấp nhận từ bỏ bóng chày và chọn một ngôi trường không có nó để theo học.
Hikari Amamiya, cô bạn thời ấu của Hiro và người yêu của cô, Hideo Tachibana (cũng là bạn thân của Hiro) thì đến học tại Meiwa, một trường có CLB bóng chày chuyên nghiệp, hai người luôn tin tưởng vào tài năng của Hiro và mong cậu sẽ không từ bỏ môn thể thao yêu thích của mình.
Vì ngần ấy năm cả ba đã gắn bó cùng nhau, khi Hiro là tay ném bóng chủ lực và Hideo là tay đập bóng quan trọng của đội, cả ba đã cùng trải qua biết bao buồn vui, thất bại hay thành công, đạt được vô số giải thưởng lớn nhỏ, cả Hikari và Hideo đều tin rằng Hiro sẽ không dễ dàng từ bỏ ước mơ lớn nhất của đời mình.
Tại ngôi trường mới, trong thời gian Hiro tham gia CLB bóng đá, cậu đã gặp Haruka Koga người quản lý hội bóng chày, một cô gái lóng ngóng vụng về nhưng cũng vô cùng đáng yêu. Rồi CLB bóng đá thách đấu thi bóng chày với hội bóng chày, nhằm làm bẽ mặt họ. Đến khi bên Haruka gần như thua hẳn thì Hiro do tức giận trước hành vi của đội bóng đá nên đã giúp họ một tay và giành chiến thắng một cách thuyết phục.
Nhưng cũng sau trận đấu này khiến Hiro nhận ra một điều, phải chăng là vì cậu quá yêu bóng chày, tình yêu lớn đến nỗi làm tan biến nỗi đau, nếu không tại sao chơi cả mấy hiệp dài mà bả vai cũng không hề thấy đau???
Cuối cùng câu trả lời lại là do khám sai vì bác sĩ dỏm, chiếc bả vai của Hiro vốn chẳng có vấn đề gì lớn, hoàn toàn có thể chơi bóng chày như bình thường, cậu vẫn có thể tiếp tục theo đuổi ước mơ và sở thích của mình.
Nhưng giờ đây, Hiro lại đang theo học một ngôi trường không có lấy một CLB bóng chày chuyên nghiệp, chỉ có một hội nhỏ những người yêu thích bóng chày tụ hội lại với nhau cho thỏa niềm đam mê, vậy Hiro phải làm thế nào để tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình? Chuyển trường đến Meiwa để hội họp với đồng đội cũ hay chấp nhận thử thách bắt đầu tất cả từ con số 0?
…
“H2” là một bộ truyện nổi tiếng khác của tác giả Adachi, vẫn là một bộ truyện về đề tài bóng chày quen thuộc, về cuộc sống học đường và những trận đấu bóng chày hấp dẫn đỉnh cao. Nếu ai đã từng phải lòng bộ truyện Touch (Tầm với) của bố già Adachi thì không nên bỏ qua tuyệt phẩm “H2” này.
Hơn thế, “H2” không phải chỉ đơn giản là một bộ truyện thể thao kể về những hoài bão, tuổi trẻ và khát khao, mà nó còn kể về một câu chuyện tình cảm tuổi trẻ của bốn con người, là những dằn vặt, lựa chọn, là những quyết định cuối cùng về buông bỏ và bắt đầu cái mới.
Nói thật là khi đọc cái kết của “H2” mình cảm thấy có gì đó rất bứt rứt, khó chịu, đó là một cái kết rất hợp lý nhưng cũng đầy tiếc nuối. Hiro và Hikari đã gặp nhau sai thời điểm. “Sai thời điểm “ ở đây không phải là vì họ gặp nhau quá trễ mà là vì họ gặp nhau quá sớm. Hiro và Hikari là thanh mai trúc mã, hai người thân thiết với nhau từ hồi còn nhỏ xíu. Thân đến nỗi cả hai đều không nghĩ rằng giữa bọn họ có thể phát sinh được thứ tình cảm yêu đương nào ngoài tình bạn đơn thuần.
Chính Hiro là người giới thiệu Hideo cho Hikari, để rồi sau này bao lần tự hối tiếc bản thân khi chính mình lại làm chuyện ngốc nghếch như vậy. Còn Hikari, cô có thích Hiro không? Chắc chắn là có, chỉ là cô nhận ra tình cảm đó quá muộn, cả Hiro cũng vậy, khi cả hai nhận ra tình cảm đó thì đã không có đường quay lại nữa rồi. Hikari không thể làm tổn thương Hideo, Hiro cũng không thể có lỗi với Haruka, thế nên chuyện tình giữa đôi bạn thanh mai trúc mã Hiro-Hikari chưa bắt đầu đã phải kết thúc.
Mặt khác, có lẽ họ cũng cảm nhận được người đang ở bên mình hiện tại mới là người phù hợp nhất đối với mình. Một Hikari xinh đẹp, cá tính, luôn hoàn hảo và trưởng thành trong mắt mọi người thật ra lại vô cùng nhạy cảm, cô cần một người yêu mình một cách tinh tế, dịu dàng nhưng cũng đầy mãnh liệt như cách mà Hideo đã yêu cô, và cũng chỉ có một Haruka hơi ngô nghê, đáng yêu và luôn bao dung mới là một nửa còn lại hoàn hảo của Hiro.
Tuyến tình cảm trong “H2” được xây dựng và phát triển rất phức tạp nhưng cũng đầy tinh tế. Nó có thể khiến cho người đọc thấy thỏa mãn hay nuối tiếc, nhưng dù là cảm xúc nào thì cũng phải gật gù cảm thán đó là cái kết phù hợp nhất cho cả bốn người.