TRỒNG MỘT HOTBOY LÀM CHỒNG
Tác giả: San San Yên Nhĩ
Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, motif LẠ (trồng một cái cây, có một người chồng :v), SỦNG SẠCH NGỌT, hài hước, nhẹ nhàng, 1vs1, HE.
Số chương: 71 chương + 1 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn edit.
Link đọc trồng một hotboy làm chồng
Văn án:
Hạ Chi ế bền vững hai mươi năm có một hạt giống thần kỳ, hôm nay gieo hạt, thì sau bảy bảy bốn mươi chín ngày là có thể thu hoạch nam thần làm chồng.
Hạ Chi chăm sóc hạt giống mỗi ngày, nào là tưới nước cho nó, nhổ cỏ cho nó, tâm sự với nó.
Hai tháng sau, hotboy của trường là Thẩm Việt trở thành bạn trai của Hạ Chi.
—
Thẩm Việt giữ Hạ Chi lại, ấn cô vào trong phòng tự học.
Hạ Chi hoảng hoảng loạn loạn: “Anh, anh làm gì vậy, tôi đâu có quen anh. . .”
“Không quen?” Thẩm Việt hung hăng hôn cô một lúc, “Người ở cạnh tôi mỗi ngày là ai?”
_____
Tên của Hạ Chi là do bà nội đặt cho cô, chữ “Chi” là lấy trong câu “Trên núi có rừng, rừng có cây. Lòng ta có chàng, chàng có hay”. Trước khi bà nội mất, có cho cô một hạt giống cây kỳ lạ và nói rằng, sau này nó sẽ tìm được người thay bà chăm sóc cô, như vậy cô sẽ có cành để dựa vào.
Vì thế Hạ Chi vô cùng trân trọng hạt giống nhỏ này. Cho tới một ngày hạt cây nhỏ ấy đột nhiên nảy mầm. Hạ Chi mừng rỡ liền mang nó đi trồng, sau đó ngày ngày chăm sóc, vuốt ve, tâm sự chuyện trò với nó.
Thẩm Việt là nam thần hoàn mỹ của khoa mỹ thuật đại học Nam Kinh, tính tình lạnh lùng, trước giờ chưa từng có hứng thú với con gái. Thế mà gần đây anh thường xuyên cảm thấy có một cô gái trò chuyện bên cạnh mình, vuốt ve thân thể mình.
Nếu là lúc ngủ Thẩm Việt có thể cho rằng anh mộng xuân, nhưng nhiều lúc kể cả anh đang tập trung làm việc, đang bơi lội, hay đi đường đều có thể gặp được. Thẩm Việt lo lắng quyết định đi gặp bác sĩ tâm lý nhưng kết quả đều vô cùng bình thường khiến anh cũng không biết nói gì.
Cho đến một ngày Thẩm Việt chợt để ý thấy giữa mình và cô gái tên Hạ Chi khoa Kế toán có một vài liên hệ nhỏ.
Đầu tiên là cái cây nhỏ của cô y hệt cái cây anh bắt gặp trong suy nghĩ mà vẽ ra, sau đó là bản nhạc ắc-coóc-đê-ông chỉ mình anh nghe được trong phòng thi là do bà nội cô biên soạn chưa từng được công bố, rồi giọng nói của cô cực kì giống giọng cô gái thủ thỉ bên cạnh mà anh hay nghe được.
Một lần là vô tình, hai lần là trùng hợp, vậy ba lần thì thế nào. Một ý nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu Thẩm Việt. Thẩm Việt quyết định hẹn gặp Hạ Chi.
Thực ra, chẳng biết từ lúc nào anh đã luôn chú ý tới cô rồi. Thời gian qua tiếp xúc, giữa hai người họ đã có một cái gì đó đang nhen nhóm dần lên. Nhưng Thẩm Việt không biết rằng, chuyện anh đi gặp bác sĩ tâm lý vì thường xuyên nghe thấy giọng của một cô gái, còn có tiếng đàn ác-coóc-đê-ông nữa, bị người khác nghe thấy được truyền đi, sau đó đến tai người có ý đồ không tốt.
Khi Thẩm Việt tới chỗ hẹn, người anh gặp lại là Chu Lệ, bạn cùng phòng của Hạ Chi. Cô ta nói Hạ Chi không tới được, nhờ cô ta giao chậu cây nhỏ này cho anh. Còn nói bởi vì Hạ Chi bận rộn, nên người chăm sóc, tâm sự cùng chậu cây vẫn luôn là cô ta, vừa nói vừa giơ tay chạm vào thân cây.
Thẩm Việt không cảm nhận được cái gì nhưng anh thấy vô cùng tức giận, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng, u ám. Có lẽ do sợ hãi ánh mắt của anh, hoặc là cảm thấy hối hận, cô ta ấp úng xin lỗi, nói ra mọi chuyện rồi chạy đi.
Sự rung động khi tận mắt nhìn thấy cây nhỏ, lại bị lời nói của Chu Lệ làm ảnh hưởng, sau khi đợi nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa thấy Hạ Chi đến, Thẩm Việt suýt chút nữa cho rằng cô không muốn gặp anh. Đủ loại cảm xúc hỗn loạn trong lòng, khiến cả người anh đều rơi vào chán chường.
Nhưng đúng lúc này, Thẩm Việt chợt nhìn thấy Hạ Chi, cô mặc bộ váy liền áo màu trắng, bước chầm chậm trên hành lang, dáng vẻ mơ mơ màng màng, hoàn toàn không biết anh đã sốt ruột ra làm sao. Cảm xúc của Thẩm Việt lập tức mất khống chế, nên ngay khi anh không kịp phản ứng đã kéo thẳng Hạ Chi vào phòng học, đè cô lên tường mà hôn. Đến khi tỉnh táo, Thẩm Việt liền thấy khiếp sợ vì hành động của mình. Hóa ra anh đã thích cô nhiều như vậy.
Bởi vì hai người đều có tình cảm với nhau nên họ nhanh chóng xác định quan hệ. Lần gặp mặt chính thức của Thẩm Việt với cây nhỏ là khi Hạ Chi đi thực tập, để tiện đường đi lại Thẩm Việt đề nghị cô đến ở nhà anh, còn anh sẽ ở kí túc. Lúc Hạ Chi bê chậu cây nhỏ giới thiệu với anh, còn hỏi anh có biết giống cây này thuộc loại gì không. Thẩm Việt liền nói: “Cùng một giống với anh” :v
Phải nói, khi đọc đến đoạn này mình cảm thấy cực kì buồn cười vì sự dễ thương của Thẩm Việt luôn. Đúng là tình yêu khiến chúng ta trẻ ra mà.
Còn mọi người đọc đến đây chắc đều thấy vô cùng hiếu kì về cây nhỏ đúng không?
Nói đến sự thần kỳ của cây nhỏ chúng ta phải nói về bà nội của Hạ Chi. Hóa ra bà nội của cô vốn dĩ là tiểu thư thế gia. Năm xưa khi gia đình bà gặp chuyện, đúng lúc đất nước loạn lạc, bà bị thư đồng của mình cướp đi tên tuổi, danh phận, phải bôn ba khổ cực cho đến khi gặp ông nội Hạ Chi. Hạt giống cây nhỏ này chính là một trong hai bảo bối gia truyền của nhà bà. Chỉ cần gieo hạt cây này xuống và nói ra tâm nguyện của mình, tâm nguyện sẽ thành sự thật.
Khi Hạ Chi trồng hạt cây nhỏ xuống đất đã nghĩ tới lời bà nội dặn, vô tình khiến điều ước của cô thành có một người để dựa vào. Vì thế cây nhỏ theo như ước nguyện đã tặng cho Hạ Chi một nam thần để làm chồng.
Xuyên suốt câu chuyện là những mâu thuẫn nơi trường lớp và quá trình phát triển tình cảm của nam nữ chính. Văn phong của tác giả mạch lạc, rõ ràng. Mặc dù cốt truyện mới lạ nhưng nội dung không có cao trào, chưa thực sự hấp dẫn. Tác giả khai thác tâm lí nhân vật hơi ít, không đủ chiều sâu, nữ chính khá mờ nhạt. Bù lại thì truyện rất nhẹ nhàng, ngọt ngào pha một chút hài hước, đọc giải trí khá thoải mái.