LỤC YÊN, ANH YÊU EM
Tác giả: Kinh Chập
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân, sạch sủng, siêu sắc (21+), ngọt ngào, nhẹ nhàng, HE.
Độ dài: 109 chương ngắn (35 chương dài).
Tình trạng: Hoàn edit
Link đọc: https://truyen5zz.com/luc-yen-anh-yeu-em
—————–
Có lẽ rất nhiều bạn đọc khi nghe tên và thể loại, phần nào đã hình dung được nội dung chính của câu chuyện này. Đúng vậy, “Lục Yên, anh yêu em” đơn thuần là một câu chuyện tình cảm, viết về tình yêu của đôi bạn trẻ Lục Yên và Tạ Đạo Niên.
Lục Yên là một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ. Bởi vì mẹ cô cũng là một người phụ nữ như vậy. Chồng mất sớm, một mình bà ở vậy nuôi con gái, còn có thể yếu đuối được sao? Thế nên, Lục Yên lớn lên trong sự “nuôi thả” của mẹ cô, đơn thuần mà phóng khoáng.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Đạo Niên là lúc Lục Yên đi mua táo đỏ. Anh đứng sau quầy gảy bàn tính, gảy luôn trái tim cô gái nhỏ. Thế là hành trình theo đuổi Tạ Đạo Niên của Lục Yên bắt đầu.
19 tuổi mới rung động lần đầu, Lục Yên không hề biết mình làm như vậy là theo đuổi, cô chỉ nghĩ muốn nhìn thấy anh thì phải đi theo anh, muốn biết anh nghĩ gì thì phải bắt chuyện. Thế cho nên, Lục Yên không phải là kiểu dồn dập tấn công, không phải là kiểu đưa đẩy thả thính, mà là kiểu, cơn gió thoảng qua khiến người ta bất chợt mà sảng khoái.
Trái ngược hoàn toàn với môi trường giáo dục của Lục Yên, Tạ Đạo Niên chính là điển hình của “nuôi nhốt”. Bố anh rất nghiêm khắc, từ nhỏ đến lớn đều bắt anh đọc sách thánh hiền, tu tâm dưỡng tính, giữ mình trong sạch.
Nhưng phàm là cái gì càng cấm thì càng muốn khám phá. Tạ Đạo Niên bị đè nén lâu như vậy, gặp được Lục Yên giống như nắng hạn gặp mưa rào, liền không có cách nào kháng cự. Mà bản thân anh cũng không hề muốn kháng cự. Bởi vì cô gái nhỏ ấy, mang đến cho anh cảm giác rất khác biệt.
Tạ Đạo Niên đẹp trai và khí chất, mang hình tượng “cấm dục” điển hình của nam thần. Anh được rất nhiều người theo đuổi nhưng chưa từng đáp lại, ngoại trừ Lục Yên. Là bởi vì, từ trên người cô gái nhỏ, anh cảm nhận được một luồng sinh khí bất tận. Cô lúc nào cũng vui vẻ, lạc quan và tươi tắn như vậy, ở bên anh luôn khiến anh thả lỏng tâm hồn, không cố kị, cũng không cần đè nén.
Cuối cùng, con ngõ nhỏ sau nhà Tạ Đạo Niên với hàng cây Thập Lý Hương thơm ngát, cũng được chứng kiến một mối tình rạo rực như lửa.
Một lần ăn trái cấm, thèm muốn suốt đời.
Người dụ dỗ là Lục Yên, nhưng mà người đốt lửa lại là Tạ Đạo Niên. Sau khi được tháo xích, Tạ Đạo Niên lập tức hóa sói, ăn sạch sẽ con hổ giấy quyến rũ Lục Yên. Vì là H văn, cho nên cảnh phòng tối vô cùng nhiều và cực kỳ sinh động. Chi tiết cụ thể như thế nào, phải đọc rồi mới có thể cảm nhận đầy đủ được.
Chắc rằng sẽ có nhiều bạn thắc mắc, truyện H thì lấy đâu ra nhiều đạo lý như vậy? Nói như vậy cũng không có gì sai, nhưng đứng ở góc độ của người trưởng thành, thì đạo lý cuộc sống chẳng phải vẫn được rút ra từ những điều giản đơn nhất hay sao?
Cho nên, đọc để hiểu được cách nghĩ của bậc làm cha mẹ, đọc để hiểu đâu là giới hạn của bản thân mình. Giống như mẹ của Lục Yên, đối với chuyện vượt rào của con gái, bà chỉ dặn dò “nhớ đeo bao, đừng để mình thiệt thòi”. Không phải bà dạy hư con cái, mà chính là bà hiểu rõ, một khi tình cảm đã chín muồi, chuyện đó là không thể ngăn cản, chỉ có thể dạy cho con làm thế nào để hậu quả là ít đau thương nhất mà thôi.
Bạn có biết vì sao những câu truyện có cảnh H thường được gắn mác 18+, 21+,…. hay không? Bởi vì đó là độ tuổi tối thiểu cần để bạn có thể tự chịu trách nhiệm cho hành động và suy nghĩ của mình.
Lục Yên và Tạ Đạo Niên vượt rào năm 19, 20 tuổi và họ tự chịu trách nhiệm cho điều đó. Lục Yên cố gắng chăm chỉ học tập, cô không thông minh như Tạ Đạo Niên nhưng lại rất khéo léo. Cô phát huy hết sức năng lực của bản thân, chứng minh với gia đình của anh rằng, cô hoàn toàn xứng đáng.
Tạ Đạo Niên yêu Lục Yên, nhận lấy những lần đầu tiên quý giá của cô, đã tự hứa với bản thân sẽ bảo vệ cô suốt đời. Đứng trước sự ngầm phản đối của bố mình, anh chỉ có thể cố gắng hoàn thành những kỳ vọng của bố, chứng minh cho ông thấy Lục Yên không phải là vật cản mà chính là động lực của anh.
Tình cảm của họ được vun đắp bởi những tin tưởng và nỗ lực tốt hơn vì nhau, cho dù là môi trường thay đổi từ đi học sang đi làm, hay là đối mặt với việc yêu xa, thậm chí là sự xuất hiện của những đối tượng mới, họ đều cùng nắm tay nhau vượt qua.
Quả ngọt cuối cùng, đương nhiên là một đám cưới vô cùng viên mãn với sự chúc phúc của hai bên gia đình. Mẹ của Lục Yên sau nhiều năm vất vả hy sinh vì con gái cũng tìm được bến đỗ muộn màng. Bố của Tạ Đạo Niên nhìn ra được sự cố gắng của Lục Yên, mặc dù vẫn không thể ấm áp hơn trước nhưng cũng đã mở lòng đón nhận cô con dâu nhỏ này. Họ có một cuộc sống hạnh phúc với những đứa con và lửa tình hừng hực như ngày đầu.
Em là quả táo đỏ, đứng trước ngõ nhà anh,
Anh mặc áo đường trang, nở nụ cười như nắng,
Tình yêu này trong trắng, em nguyện gửi vào anh,
Bầu trời vẫn màu xanh, Trường Canh* yêu táo đỏ.
(Thơ Lâm phi)
*Trường Canh: nhũ danh của Tạ Đạo Niên, chỉ người thân mới được gọi.
———————-
Đôi lời tâm sự của RVer:
Đã rất lâu rồi không đọc một câu chuyện “nóng bỏng” như vậy. Thời đại bây giờ, có lẽ “chuyện tấm màng” đã không còn được coi trọng như ngày xưa nữa. Tạ Đạo Niên và Lục Yên là người đầu tiên cũng là người cuối cùng trong cuộc đời của nhau. Nhưng thực tế cuộc sống không phải ai cũng may mắn như vậy. Giống như mẹ của Lục Yên dặn dò con gái, bởi vì bà cũng không chắc con mình có thể đi đến cùng với người đó hay không, cho nên cách tốt nhất chính là phải tự bảo vệ mình. Và tôi nghĩ, đây là một cách làm đúng đắn. Không phải bà không muốn cấm, nhưng liệu có cấm được không? Nếu đã như vậy, tại sao không là người hướng dẫn?
Giống như người ta thường nói, đọc truyện chữ luôn có không gian tưởng tượng rộng lớn hơn truyện tranh. Câu chuyện này cũng vậy, những đoạn miêu tả cảnh H rất kích thích và gây tò mò. Với sự phát triển công nghệ như bây giờ, không thể ngăn cản các độc giả chưa đủ tuổi tìm đến thể loại này. Chỉ hy vọng rằng, các bạn sẽ không đọc vào lúc đang phân vân hoặc phải quyết định chuyện gì đó về tình cảm. Chưa đủ cảm tình để chấp nhận, nhưng lại bị sự tò mò khiến mình đi đến những quyết định mà có thể sau này sẽ hối hận.
Các bạn đừng trách tôi nói nhiều như vậy, chung quy là vì mình cũng là phụ nữ mà thôi