Review Truyện Kẹo Soda Chanh

KẸO SODA CHANH

Tác giả: Tô Thập Ngũ
Tag: Ngôn tình, hiện đại, học đường, yêu thầm hai phía, HE
Độ dài: 66 chương + 17 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn
Lưu ý: Truyện không khóa
Link đọc: https://fepauwzer.wordpress.com/…/keo-soda-chanh-to…/
_______________
Giới thiệu:
Khi còn học cấp ba, Chu An Nhiên đã làm một chuyện to gan, đó là lén nhét hai viên kẹo soda chanh vào ngăn bàn của Trần Lạc Bạch vào hôm trông anh có vẻ không vui.
Lúc đó anh là con cưng của trời được mọi người yêu mến.
Còn cô chỉ là bạn cùng lớp bình thường anh không thể nhớ tên.
Sau đó hai người gặp lại nhau khi lên đại học, Chu An Nhiên đã rất nỗ lực để vào được trường đại học top đầu này, cô vẫn không nổi bật lắm giữa những người bẩm sinh đã học giỏi, mà Trần Lạc Bạch vừa vào trường đã trở thành nhân vật nổi tiếng.
Chu An Nhiên nghĩ mình sẽ không tiếp xúc với anh nữa, nhưng vào một tiết học của môn tự chọn nọ, Trần Lạc Bạch lại nhét hai viên kẹo soda chanh giống y hệt vào ngăn bàn của cô.
“Cậu đã từng ăn loại kẹo này chưa?” Anh như thuận miệng hỏi.
Chu An Nhiên giật mình, cúi đầu không trả lời.
Trần Lạc Bạch lại nói: “Tớ biết loại kẹo này vì hồi học cấp ba, có người lén nhét hai viên kẹo vào ngăn bàn của tớ, người khác thì nhét thư tình, cô ấy lại chỉ nhét hai viên kẹo, nhưng mà…”
Anh dừng lại.
Chu An Nhiên không nhịn được nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt nhanh chóng rơi vào trong đôi mắt chăm chú biết cười của anh, Trần Lạc Bạch nhìn cô, như ám chỉ điều gì.
“Rất ngọt.”
Sau này, vào đêm hôn cô lần đầu tiên, anh cũng nói một câu như vậy.
—— Thứ mà bạn mong đợi, rồi một ngày nào đó sẽ biến thành sự thật.
【Nhắc nhở trước khi đọc】
1 – Yêu thầm, cả hai đều là mối tình đầu của nhau, nữ chính hướng nội, đến cuối truyện vẫn hướng nội.
2 – Gia đình của nam nữ chính rất hạnh phúc, đây không phải là truyện chữa lành, hơi chậm nhiệt, thiên về những câu chuyện hàng ngày.
_______________
Có những cuộc gặp gỡ thoáng qua, chẳng có gì đặc biệt, lại như một cơn gió nhẹ thổi vào trái tim nhỏ bé của cô gái, lưu luyến thật lâu.
Đôi ba lần vô ý, Chu An Nhiên được Trần Lạc Bạch giúp đỡ, Trần Lạc Bạch không biết được, nhưng những hành động đó, dù là vô tình hay có ý, đều lặng lẽ gieo vào lòng cô một cảm giác ấm áp, một sự chạm khẽ không bao giờ dứt. Cộng thêm vẻ ngoài điển trai, sự xuất sắc tự nhiên của anh, hào quang mà anh tỏa ra, cả cách anh vô tình trở thành điểm tựa trong những lúc cô cảm thấy yếu đuối. Mỗi khoảnh khắc đó như những cơn sóng lặng lẽ cuốn đi, chẳng mấy chốc, nó lớn dần trong lòng cô, tựa như một hạt giống tình yêu thầm kín, không thể nhìn thấy nhưng ngày càng bén rễ, ngày càng mọc lên, nở hoa trong một góc nhỏ của trái tim.
Cô không biết chính xác từ khi nào, nhưng cô cảm nhận được rõ ràng, trái tim mình đã không còn vẹn nguyên như trước. Cái hạt giống bé nhỏ ấy đã bắt đầu vươn mình, trở thành một tình cảm sâu đậm mà cô không thể lẩn trốn. Những lần anh vô tâm giúp đỡ, những ánh mắt lướt qua nhau trong lớp học, mọi thứ đều như một phần trong bức tranh tình yêu mà cô không dám nhìn thẳng. Cô chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn, mỗi ngày tự nhủ rằng mình sẽ không bao giờ nói ra, vì sợ rằng nếu thổ lộ, tình cảm ấy sẽ vỡ vụn, sẽ chỉ còn lại một nỗi xấu hổ ngập tràn. Nhưng dù sao, tình yêu thầm lặng ấy cũng đã bén rễ trong lòng, tựa như một bông hoa kiên cường mọc lên từ một khối đá lạnh lẽo, một tình cảm đơn phương trong suốt những năm tháng thanh xuân, chẳng bao giờ cất lên lời nhưng vẫn âm thầm lớn dần.
“Sao cậu ấy có thể thích em được.”
Dù chỉ là một lời nói của đối phương cũng khiến trái tim cô đập không cách nào kiểm soát được, điên cuồng mà suy nghĩ, mà vui mừng. Dù chỉ là một việc nhỏ nhặt như biết tên cô chẳng hạn, đó cũng là hi vọng, là sự an ủi cho tình cảm sẽ không biết có quả ngọt ấy.
“Ít nhất là quen thuộc.
Ít nhất anh còn biết cô là ai.”
Chu An Nhiên là một cô gái hướng nội, không phải kiểu người nổi bật giữa đám đông, nhưng cô hướng nội chứ không yếu đuối, ai ức hiếp là đáp trả ngay, vì người mình thích cũng như vì chính mình, nỗ lực để vào được trường đại học top đầu. Dù vậy, cô vẫn luôn cảm thấy mình đứng ngoài những người đã xuất sắc từ trước. Những năm tháng ấy, cô giữ cho mình một khoảng cách nhất định với Trần Lạc Bạch, trong lòng lại không ngừng dõi theo anh.
Cô âm thầm, nhưng không nhỏ bé, là mặt trời nhỏ có nguồn năng lượng ấm áp và tốt đẹp. Và Trần Lạc Bạch cũng vậy, cậu tỏa sáng, ấm áp, giỏi giang, cậu không có gì không xứng với tình cảm của Chu An Nhiên cả.
Truyện khá chậm nhiệt, ngọt đôi lúc hơi ngấy, một câu chuyện ngọt ngào và ấm áp về tình yêu tuổi học trò, tình cảm đầu đời, và những kỷ niệm giản dị, nhẹ nhàng. Không vội vã mà như một dòng chảy từ từ, cho phép người đọc cảm nhận rõ rệt từng khoảnh khắc, từng thay đổi nhỏ trong tâm hồn nhân vật.
Cô gái lặng lẽ yêu thương một chàng trai, nhưng lại không dám thổ lộ vì sợ mình không đủ đặc biệt, không đủ nổi bật để xứng đáng với tình cảm ấy. Cô luôn quan sát anh từ xa, trái tim lặng lẽ rung động nhưng không dám nói ra, tự tạo ra khoảng cách trong chính lòng mình. Mọi thứ cứ như vậy, cho đến một ngày, không hẳn là xa cách nhau, nhưng sự nhẹ nhàng chôn giấu của cô lại vô tình lại để lại một khoảng trống lớn trong lòng chàng trai ấy. Chính khi cô vắng bóng, anh mới chợt nhận ra rằng mình đã yêu cô từ lâu, chỉ là không biết cách nhận ra. Và khi cuộc đời lại đưa đẩy họ gặp lại, anh không còn ngần ngại nữa mà bắt đầu chủ động theo đuổi, quyết tâm không để tình yêu trôi qua lần nữa.
Truyện kẹo soda chanh miêu tả từng chút một thay đổi biểu cảm, hành động của Chu An Nhiên nên làm rất rõ được quá trình yêu thầm của cô, cảm giác như được trải qua cảm giác trở về thời cấp ba lúc có một người mà bản thân luôn để ý, không có gia đình ngăn cấm, cuộc sống nhân vật thuận lợi, truyện nhẹ nhàng không gợn sóng, nhưng lại tinh tế, đủ để rung động được với tình cảm của cả hai.
Chu An Nhiên lớp 11-2 thích Trần Lạc Bạch, thích rất lâu, và cô ấy không biết, Trần Lạc Bạch cũng thế.