ÂM THANH CỦA EM, LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH
Tác giả: Thanh Phong Ngữ
Thể loại: Hiện đại, trinh thám, nằm vùng, HE.
Tình trạng: Hoàn edit.
Link đọc https://truyen5zz.com/am-thanh-cua-em-la-the-gioi-cua-anh
? Văn án:
Lộ Miểu không cẩn thận qua đêm một lần với Kiều Trạch, chỉ là việc bất ngờ thôi, sau lại cả hai đều bận công việc riêng của mình, hơn nửa tháng không liên lạc, lúc gặp lại là trong buổi tiệc sinh nhật của con gái Thẩm Ngộ. Hai người ngồi đối diện nhau, nhìn mọi người huyên náo, chẳng ai lên tiếng.
Suốt cả đêm, Kiều Trạch chỉ nói với cô đúng một câu, “đưa ly nước cho tôi.”. Lộ Miểu chậm rãi từ không yên trở nên thản nhiên, về sau mới hay, có một câu, gọi là “về sau tính sổ”.
—-
? Sau khi đọc xong truyện mùa xuân ở căn nhà cũ trong nhà của Qin edit, cảm thấy hợp gu thì đọc tiếp được truyện này. Lúc đầu mình định review truyện mùa xuân ở căn nhà cũ cơ, nhưng sau khi đọc xong 2 truyện có cái gì đó cứ thôi thúc mình review truyện này. Truyện mùa xuân ở căn nhà cũ chắc phải đợi một ngày nào đó thật thư thái thì review có lẽ sẽ hợp hơn.
? Âm thanh của em, là thế giới của em là một câu truyện ngôn tình chứa đủ cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc và bi thương. Nữ chính của chúng ta có cuộc đời thật lắt léo. Năm 06 tuổi, Lộ Miểu biết được mình không phải là con ruột của bố mẹ và bị ném trả về nhà cũ ở nông thôn. 06 năm sống trong gia đình họ Từ bị đối xử lúc lạnh lúc nóng, đến khi bố mẹ có em gái thì cô lại bị trả về. Không thể hòa nhập được với gia đình ruột, chỉ có người em trai Lộ Tiểu Thành yêu thương cô, là chỗ dựa tinh thần cho cô thì đến năm 16 tuổi lại “mất tích”. Sự cố này khiến Lộ Miểu thay đổi quyết định từ học sư phạm sang học cảnh sát phòng chống ma túy. Tuy nhiên, khi công tác thực tập thì cô lại được chọn vào huấn luyện chó nghiệp vụ. Trong một lần hỗ trợ nhiệm vụ khi đang trong thời gian huấn luyện thực tiễn, Lộ Miểu gặp Kiều Trạch – một cảnh sát chìm đang dưỡng thương. Nam chính bị thương trong một trận bom mìn khiến thính lực của anh mặc dù tổn thương vật lý đã lành nhưng vẫn chưa thể nghe lại được. Lần đụng độ đó, Kiều Trạch nghe được tiếng của Lộ Miểu và duy nhất của Lộ Miểu mà thôi. Sự bất ngờ đó cộng với việc con chó dẫn đường của anh – Lộ Bảo lại nghe lời Lộ Miểu khiến Kiều Trạch nghi ngờ. Anh kiên quyết phản đối và dùng ảnh hưởng của mình để Lộ Miểu rời đội. Trăm đường quanh co Lộ Miểu cuối cùng trở thành cộng sự mới của anh, dùng giọng nói của mình giúp đỡ anh trong công việc. Lộ Miểu được Kiều Trạch nhận xét là một người có vẻ ngoài ngờ nghệch, phản ứng chậm, thiếu tính cảnh giác,… nhưng cô lại có sự sắc bén đặc biệt với ma túy, có khả năng điều khiển Lộ Bảo, có sự gan dạ và biết điều tiết cảm xúc của người khác. Hành trình thâm nhập đường dây ma túy với mục tiêu bắt được ông trùm Hoắc tổng bắt đầu.
? Tình tiết truyện có sự gay cấn, hồi hộp của trình thám; khoe được sự thông minh nhạy bén của các nhân vật nhưng cũng có sự ngọt ngào tỉnh cảm của các cặp đôi. Nhưng theo mình, truyện hay nhất chính là truyền tải được cái gọi là lý tưởng cảnh sát, đặc biệt là cảnh sát ngầm. Những người anh hùng thầm lặng, từ bỏ gia đình, họ tên. Khi họ sống phải chịu sự hiểu lầm của gia đình, bạn bè, xã hội; khi họ mất đi, để lại chỉ là cái tên. Có bao nhiêu người trong số họ được vinh danh? Mặc dù là truyện ngôn tình, nhưng đoạn lấy nước mắt của mình là khi Kiều Trạch kể về các cộng sự của anh, về số phận của người cảnh sát chìm. Các nút thắt trong truyện không đến mức nghẹt thở nhưng cũng đủ để mình phải ngấu nghiến đọc để biết được kết quả. Plot twist cuối khá dễ đoán nhưng cách viết của tác giả vẫn có sự hấp dẫn nhất định … truyện quận chúa thỉnh tỉnh táo
? Đến cuối cùng, mình xin ném đá một nhân vật mà mình ghét nhất trong truyện này đó chính là mẹ nuôi của nữ chính – Trần Kỳ. Một nhân vật tuyên biểu cho dạng người nhìn là ghét. Trần Kỳ ngày xưa vì khó sinh thêm con nên đã xin nữ chính về nuôi. Tuy nhiên, điều này khiến cho con trai bà chán ghét và đã vụng trộm giấu nữ chính đi, gây nên ám ảnh sợ bị bỏ rơi của nữ 9. Vì là con nuôi, Trần Kỳ không sát sao quan tâm nên nữ chính từ một cô bé vui vẻ hoạt bát trở thành một hũ nút, chậm chạp. Theo lời người quen là nữ chính thường xuyên bị mẹ đánh, bị bỏ quên. Cả căn nhà chỉ có con chó là bạn của nữ chính. Lần bà ta làm nữ chính vui nhất chính là khi hứa dẫn nữ chính đi chơi, nhưng thực tế chuyến đi đó là để bà ta “trả” nữ chính lại cho gia đình. Đoạn miêu tả nữ chính tìm mọi cách leo lại xe vì ngây thơ nghĩ leo lên xe là có thể về được nhà làm mình rươm rướm nước mắt. Sau này lớn lên, bà ta cũng coi nữ chính như sao chổi, gặp đâu chửi đó. Thực sự kết quả cuối truyện đúng là quả báo cho bà ta mà.
? Ngoài ra, mình đang theo một số truyện khác trong nhà, ví dụ như truyện nàng dâu cực phẩm cũng đang hót lắm nhé