Review Truyện Nhuỵ Quang

review truyện nhuỵ quang

NHUỴ QUANG
Tác giả: Du Di
Tag: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, 1v1, Thị giác nữ chủ
Số chương: 36 chương
Tình trạng: Hoàn
Lưu ý: Truyện không khóa
Link edit: https://ocnnlcc.wordpress.com/dang-edit-nhuy-quang-du-di/…
_______________
Văn án:
Một hôm, Bạch Nhuỵ Ngâm đi xem mắt, phát hiện đối tượng xem mắt lại là bạn cùng lớp đại học từng theo đuổi mình.
Cô ngồi xuống, nghiêm túc hỏi đối phương: “Bao nhiêu tuổi?”
“27.”
“Nghề nghiệp?”
“…. Ở không.”
Bạch Nhuỵ Ngâm cười, “27 tuổi, không có nghề nghiệp, Thẩm Quang Khải, sao cậu dám đi xem mặt vậy?”
Thẩm Quang Khải ngồi đối diện im lặng vài giây, thấp giọng trả lời: “Tôi có tiền.”

Sau khi hai người tuyên bố đã kết hôn, bạn bè đều tò mò tại sao hai người lại đột nhiên bước vào cung điện hôn nhân.
Bạch Nhuỵ Ngâm xoay chiếc nhẫn kim cương 10 carat trên ngón áp út: “Có gì đâu, chỉ là anh ấy nhờ tôi giúp anh ấy một việc thôi.”
“Việc gì?”
“Anh ấy nói trong nhà có nhiều tiền quá, mà mình anh ấy thì không xài hết, nên nhờ tôi xài chung.”
“…………”

Cô giáo tiếng Anh x Phú nhị đại mắc chứng sợ xã hội
1v1, HE, Mary Sue
Tag: Đô thị tình yêu, trưởng thành, sâu sắc, nhẹ nhàng
Vai chính: Bạch Nhuỵ Ngâm, Thẩm Quang Khải
Tóm tắt: Giả vờ giả vịt
Lập ý: Hạnh phúc phải tự mình giành lấy
_______________
Câu chuyện kể về Bạch Nhụy Ngâm, một giáo viên dạy tiếng Anh tại trung tâm giáo dục Jerry ở Hạ Thành. Cô là một người giỏi nghề, nhưng không may bị sa thải vì một lý do ngoài tầm kiểm soát: người yêu cũ của cô, Hướng Thừa Chí, đã yêu cầu giám đốc sa thải cô để trả thù vì cô từng chia tay anh ta.
Mặc dù rất sốc và buồn bã, Bạch Nhụy Ngâm quyết định nghỉ ngơi một thời gian và nhận lời mời của bạn thân Lê Tâm Ngữ về thành phố Vọng Xuyên.
Trong khi chuẩn bị rời đi, cô tình cờ gặp một phụ nữ trung niên giả vờ là nạn nhân của vụ cướp ví và van nài cô cho tiền. Bạch Nhụy Ngâm, vì nhận ra đây là một chiêu trò lừa đảo, từ chối và sắp sửa nổi giận thì một nhóm cảnh sát xuất hiện và bắt giữ người phụ nữ này. Một nam thanh niên đã báo cảnh sát về vụ việc, và khi Bạch Nhụy Ngâm nhìn về phía anh ta, cô nhận ra đó chính là Thẩm Quang Khải, một người bạn cũ thời đại học. Anh là người đã từng yêu cô nhưng bị cô từ chối nhiều lần.
Cô từng quen biết yêu đương với nhiều người duy chỉ có trong số họ chưa từng là Thẩm Quang Khải. Nhưng cô yêu chóng vánh, chia tay nhanh, tâm cũng chẳng vướng bận, mà phần lớn những người cô từng quen thời gian ngắn là lòi ra vấn đề của họ.
Thẩm Quang Khải đối xử với Bạch Nhuỵ Ngâm một cách tinh tế và lịch sự. Anh luôn chú ý và quan tâm đến cô, như khi giúp cô nhặt đồ hay bảo vệ cô khỏi người đàn ông quấy rối trên tàu. Mặc dù ít nói và không chủ động trò chuyện, anh luôn có những hành động nhẹ nhàng, chu đáo, thể hiện sự tôn trọng và quan tâm với cô.
Mối quan hệ giữa Bạch Nhụy Ngâm và Thẩm Quang Khải phát triển một cách tự nhiên, không vội vã nhưng lại vô cùng thoải mái. Những cuộc gặp gỡ tình cờ dần trở thành thói quen, họ đối xử với nhau như những người bạn lâu ngày không gặp.
Cả hai không cần quá nhiều lời, chỉ qua những hành động nhỏ như việc Bạch Nhụy Ngâm bóc quýt cho Thẩm Quang Khải hay những câu cảm ơn nhẹ nhàng, sự quan tâm chân thành ấy đã dần tạo nên một sợi dây gắn kết ấm áp, không cần nói quá nhiều.
Mỗi lần gặp gỡ, họ lại như khám phá thêm một góc nhỏ của nhau, không có gì gượng ép, chỉ là sự nhẹ nhàng và tin tưởng tựa như những người bạn cũ.
Mối quan hệ này không cần những sự kiện đặc biệt hay những lời hứa hẹn lớn lao, chỉ cần những khoảnh khắc giản dị, yên bình, đủ để cả hai hiểu rằng có thể chia sẻ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống mà không phải nói ra.
Thẩm Quang Khải chung tình, yêu lâu yêu bền, dù qua lâu như vậy nhưng anh lúc nào cũng chăm sóc quan tâm cô miễn là cô cần, vẫn sử dụng chiếc ô mà Bạch Nhụy Ngâm tặng cho anh hồi năm hai đại học.
Khi gặp lại, anh vẫn vậy, cô cảm thấy một cảm giác vừa ngọt ngào, vừa đau lòng, như thể cả hai vẫn còn một sự kết nối nào đó, mặc dù mọi thứ đã thay đổi. Cô không thể không tự hỏi về những cảm xúc mà anh có thể còn dành cho cô.
Cô bắt đầu thoải mái hơn trong việc thể hiện cảm xúc, thậm chí có lúc chủ động trêu chọc anh, cô dần tin tưởng và cảm thấy an toàn khi ở bên anh. Cảm xúc mà anh mang lại khác hoàn toàn những mối tình chóng vánh mà cô đã trải qua, một cảm giác an toàn, chắc chắn, vững chãi.
Người nhà của Thẩm Quang Khải lại rất dễ thương, còn nhiệt tình thúc đẩy mối quan hệ của hai người. Nên tiết tấu truyện nhẹ nhàng và ngọt ngào chứ không có nút thắt gì quá lớn, chỉ là quá trình chờ đợi của anh Thẩm cuối cùng cũng hái được quả ngọt.
Câu chuyện kể về Bạch Nhụy Ngâm, một cô gái dịu dàng, hiền lành, làm công việc trợ giảng cho Lê Tâm Ngữ tại một trung tâm chăm sóc trẻ. Cô quen với Thẩm Quang Khải, một người bạn của Tâm Ngữ, qua những tình huống gặp gỡ không thường xuyên, và dần dần, mối quan hệ giữa họ trở nên thân thiết hơn.
Sự gặp gỡ giữa họ trong quá khứ khá e ngại, Thẩm Quang Khải luôn yêu cô, nhưng cô thì không có cảm xúc tương tự, khiến tình cảm giữa hai người luôn ở trong trạng thái bế tắc.
Cả hai có thể sẽ gặp lại nhau sau một thời gian dài, mơ hồ không rõ mối quan hệ giữa họ sẽ đi về đâu, nhưng như hai cục nam châm, hai người tưởng chừng bận rộn đến mức tưởng chừng như không còn chỗ trống cho những cảm xúc cá nhân. Họ không hề hay biết, số phận đang âm thầm sắp đặt để cả hai một lần nữa đứng đối diện nhau.
Giọng văn của đoạn truyện trên mang sắc thái nhẹ nhàng, tình cảm, có phần hoài niệm. Cách xây dựng mối quan hệ tiến triển chậm rãi, không vội vàng, phản ánh sự trưởng thành của nhân vật qua thời gian. Mạch truyện nhuỵ quang có phần đều đều. Truyện ngắn, không quá tốt nhưng ổn.