VIÊN TIÊN SINH LUÔN KHÔNG VUI
Tác giả: Từ Từ Đồ Chi
Thể loại: Giới giải trí, hài hước, trung khuyển công x ngốc nghếch thụ, ngọt ngào ấm áp, siêu sủng, HE.
Độ dài: 85 chương + Vĩ thanh + 6 PN
Tình trạng: Hoàn edit
Link đọc: truyện ngôn tình
Văn án:
Công: Trịnh tiên sinh cao 1m86, thích các cô nàng da trắng ngực to đã hơn 30 năm, không cẩn thận yêu phải Viên tiên sinh da nâu ngực phẳng, đã vậy còn cao tới 1m89, từ đó về sau không thể không cùng giày độn đế làm bạn, ngày ngày sống chung hòa thuận.
Thụ: Viên tiên sinh FA đã 27 năm, đơn phương N lần đều không có kết quả, cuối cùng cũng gặp được tình yêu đích thực là Trịnh tiên sinh, nhưng Trịnh tiên sinh lại là một tên cuồng bóp vếu, vì vậy cậu không thể không mua… miếng dán ngực hết hộp này đến hộp khác.
…
Viên Thụy rất phiền não.
Bởi vì Trịnh Thu Dương thích ngực lớn, nghiện bóp ngực, cho nên mỗi lần XXX xong, ngực của Viên Thụy đều bị sưng thê thảm.
Viên Thụy rất phiền não.
Vì Trịnh Thu Dương thích ngực lớn, nên cậu không biết rằng ảnh có thật sự “cong” hay chưa. Vì dù sao trước khi yêu Viên Thụy, Trịnh Thu Dương cũng đã từng có bạn gái.
Trịnh Thu Dương cũng rất phiền não.
Viên Tiểu Thụy nhà anh quá mê giai, cứ thấy giai đẹp mắt sẽ sáng lên, tuy biết rằng giai đẹp cũng chỉ để ngắm, còn anh mới là để yêu; thế nhưng Trịnh Thu Dương vẫn không nhịn được mà uống hết hũ dấm này đến hũ dấm khác.
Trịnh Thu Dương vô cùng phiền não.
Tình cũ của Viên Tiểu Thụy tới rồi, còn cái gì mà mẹ nuôi, anh trai nuôi xuất hiện. Trịnh Thu Dương sâu sắc cảm thấy bị đe dọa. Trước kia anh phải mất rất lâu mới quen được với việc dùng miếng lót giày (vì Viên Thụy cao hơn anh), thì giờ khi đứng trước sắc đẹp và chiều cao của “anh trai nuôi” Viên Tiểu Thụy, Trịnh Thu Dương lại một lần nghiến răng ken két.
Đây tóm lại là một câu chuyện tình yêu của hai người yêu nhau say đắm, tính phúc sinh hoạt hài hòa, XXX thường xuyên và khoa học, câu chuyện của một trung khuyển công và ngốc nghếch thụ. ᏊꈍꈊꈍᏊ
…
Viên Thụy hỏi Trịnh Thu Dương vì sao lại gọi cậu là Viên Tiểu Thuy? Trịnh Thu Dương bèn trả lời: “Lúc mới thích em, muốn ôm em vào trong lòng, muốn gọi em là cục cưng, gọi em bảo bối, nhưng thấy buồn nôn quá. Có một ngày anh hẹn em đi chơi, em từ xa chạy về phía anh, lúc đó cũng không biết anh đang suy nghĩ cái gì, bật thốt kêu lên một tiếng Viên Tiểu Thụy.”
Viên Tiểu Thụy – cái tên này nghe vô cùng đáng yêu, vô cùng ngoan ngoãn. Mình thấy cách gọi này của Trịnh Thu Dương cũng hợp với Viên Thụy quá chừng. Viên Thụy vừa ngoan vừa ngốc vừa manh vừa chân thành lại tốt bụng, bảo sao Trịnh Thu Dương không cưng không yêu cho được ᏊꈍꈊꈍᏊ. Ví dụ nhé, lúc mới dọn về sống chung với nhau, Viên Thụy phát hiện ra Trịnh Thu Dương có rất nhiều thói quen xấu.
“Ở chung hơn nửa tháng, Viên Thụy phát hiện thêm nhiều thói quen xấu của anh, nhưng không dám nói, không thể làm gì khác hơn ngoài việc cố gắng thích ứng. Anh không thích ăn rau, Viên Thụy sẽ không mua cũng không làm; Anh hút thuốc, Viên Thụy sẽ siêng năng mở cửa sổ thông gió, lại đem sách tuyên truyền hút thuốc lá có hại cho sức khỏe đặt ở chỗ bắt mắt; Lúc anh thay quần lót và vớ, Viên Thụy nhân lúc anh đi tắm chia ra giặt sạch, lại lên Taobao mua hai cây dao cạo râu màu sắc tươi sáng, mình một cái anh một cái; Anh ăn cơm, uống sữa bỏ mứa, Viên Thụy sẽ đem lại ăn hết uống hết, lúc ăn đùi gà cánh gà, Viên Thụy sẽ trực tiếp rút xương ra hết, trái cây thì gọt vỏ bỏ hạt xong mới đặt lên dĩa.”
Chính vì sự ngoan ngoãn hiểu chuyện của Viên Tiểu Thụy, Trịnh Thu Dương từ từ sửa lại những thói quen không tốt đó. Mình rất thích cách hai người quan tâm nhau, không phải cứng rắn ép người kia phải thay đổi vì mình, mà là từng li từng tí thích ứng cùng khích lệ để hoàn thiện bản thân tốt hơn.
Nhưng cũng vì sự ngoan ngoãn hiểu chuyện đó của Viên Tiểu Thụy, Trịnh Thu Dương mới “lười biếng” đến mức này:
“Chỉ còn một vấn đề là lúc đi tiểu, có một ngày hắn đứng trước bồn cầu, mới vừa kéo khóa quần ra, Viên Thụy liền đi vào theo, ân cần nói: “Không bằng em đỡ cho anh?”
Trịnh Thu Dương: “…”
Cậu quả thật nâng tay lên, cầm “nó” hướng về phía bồn cầu.
Sau đó Trịnh Thu Dương còn chưa tiểu xong đã cứng, một nửa nước tiểu đi không ra, Viên Thụy không thể làm gì khác hơn là tiếp tục đứng tư thế đó quay tay cho anh.
Một tuần sau đó, Trịnh Thu Dương hễ đi tiểu là kêu cậu tới đỡ.”
…
“Viên tiên sinh luôn không vui” là một bộ đáng rất hài (thật ra là cũng bựa nữa). Tính cách của các nhân vật trong này đều vô cùng đáng yêu, từ nhân vật chính tới nhân vật phụ. Tớ cực thích cách Trịnh Thu Dương nuông chiều và bảo vệ Viên Thụy, cũng thích cách Viên Thụy cẩn thận chăm sóc và lo lắng cho Trịnh Thu Dương. Hai người này không phải mối quan hệ ỷ lại một bên, mà là cả hai cùng ỷ lại, cùng yêu thương nhau.
Viên Thụy yêu Trịnh Thu Dương đến mức cố tiết kiệm tiền để mở văn phòng thiết kế riêng cho anh, còn lo nghĩ sau này khi giải nghệ liệu có đủ tiền cho họ sống đến hết đời; Trịnh Thu Dương yêu Viên Thụy đến mức dù mẹ anh có không thích Viên Thụy, anh vẫn kiên trì ở bên cậu. Anh còn đặc biệt thiết kế một mẫu trang sức độc nhất vô nhị theo ý tưởng quét mã QR.
Món trang sức này có ý nghĩa vô cùng sâu sắc.
“Trong mấy lần phỏng vấn, ngoại trừ hay hỏi linh cảm khởi nguồn thiết kế của hắn từ đâu, còn có “Tại sao mã QR trên chiếc nhẫn lại quét ra một bức ảnh tuyết rơi? Có ý nghĩa gì đặc biệt không?”
Mỗi lần như vậy hắn đều trêu đùa cho qua, cho tới bây giờ vẫn không thẳng thắng trả lời .
Viên Thụy sinh ngay ngày đầu năm, ngày đó tuyết rơi rất lớn, trưởng bối trong nhà liền đặt tên cậu một chữ “Thụy.”
Tóm lại, “Viên tiên sinh luôn không vui” là một bộ đam rất ổn, thích hợp với những bạn thích trung khuyển công x ngốc manh thụ, thích hợp với những bạn thích đọc cuộc sống đời thường ngọt ngào hài hòa. Vậy còn chờ gì nữa mà không nhảy hố nhỉ? Tới đây tới đây!
“Viên Thụy vừa mừng vừa sợ nói: “Anh thật sự cong rồi!”
Trịnh Thu Dương quá oan uổng nói: “Nói thừa! Không cong mà mỗi ngày đều muốn XXX tiểu gay em hả?”
Viên Thụy quả thực vui đến mức thăng thiên, dang tay dang chân mở thành hình chữ 大 , chủ động mời gọi: “Anh cũng là tiểu gay! Đến đây đến đây!”
Vậy là tiểu gay cùng tiểu gay không còn phiền não nữa, mãn nguyện nắm tay nhau sống hạnh phúc đến hết đời. ᏊꈍꈊꈍᏊ