CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH
Tác giả: Tâm Văn
Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, ấm áp, HE
Tình trạng: Sách xuất bản
Review bởi: Tâm Bùi Ánh
Cô bé lọ lem cũng có hoàng tử yêu thương, đóa hoa dại xuân sang cũng sẽ nở.
Lần đầu gặp gỡ, cô là cô nữ sinh gầy gò xanh xao, chẳng ai chú ý tới, bị người ta lãng quên. Tô Hàng, 14 tuổi, như vầng thái dương, xuất hiện trong thế giới ảm đạm của cô, mang đến cho cô những hơi ấm đầu tiên.
Rồi cuối cùng mới nhận ra rằng, anh không phải là người thuộc về cô, mà chỉ là người khách qua đường.
Lần đầu gặp gỡ, anh là cậu thiếu niên ngỗ ngược lầm lì ít nói, với bảng thành tích gây lộn, trốn học lẫy lừng. Là cô đã nắm lấy tay anh, đem đến cho anh tình bạn và niềm an ủi. Từ đó, hình bóng nhỏ bé và yếu ớt đó nhẹ nhàng xâm chiếm tâm tư anh, kéo dài tới tận 18 năm.
Có biết bao mối tình khắc cốt ghi tâm, biết bao thâm tình sâu nặng, lúc đó cũng chỉ là chuyện thường tình.
Vận mệnh xoay vòng, trải qua bao thăng trầm, ai mới là người có thể khiến cô sống chết không buông tay?
Nếu Tô Hằng là chút ánh sáng ấm áp vào mùa đông thì Trác Thanh Liên chính là dòng suối mát ngọt ngào, quanh năm chẳng lúc nào thiếu được. Tình cảm từ bé đến lớn. tự nhiên mà có, khắc sâu tâm can. Dần dần, anh đã chiếm được trái tim cô, được cô yêu thương và anh xứng đáng được yêu thương cũng như cô xứng đáng được yêu chiều như thế.
– “Dữ quân sơ tương thức, do như cố nhân quy”: Lần đầu gặp nhau, như người quen cũ.
– “Dữ hữu tình nhân, tố khoái lạc sự, biệt vẫn thị kiếp thị duyên”: Hai người yêu nhau được bên nhau, bất luận làm việc gì đều thấy vui vẻ, bởi duyên kiếp là như vậy.
“Nam truy nữ, cách tọa sơn; nữ truy nam, cách tầng sa” – Đàn ông theo đuổi phụ nữ, khó khăn như phải vượt núi, còn khi phụ nữ theo đuổi đàn ông, dễ dàng như xé toạc một tờ giấy.
Còn bạn, bạn có suy nghĩ gì về câu này?
Với mình, truyện như tên truyện, rất nhẹ nhàng nhưng đầy dư vị. Không phải cực kì xuất sắc nhưng lại khó phai.