ACRUX TRÊN BẦU TRỜI ĐÊM
Tác giả: Nghê Đa Hỉ
Thể loại: Hiện đại, tình chị em, đại thiếu gia ham chơi lêu lổng – nữ bác sĩ tài giỏi, nam truy, #THÊ_NÔ, #NGỌT_SỦNG, nhất kiến chung tình, HE
Số chương: 62 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Link đọc acrux trên bầu trời đêm
Văn án:
Văn án 1:
Năm ba đại học, Lâm đại thiếu gia ‘chọc trời khuấy đất’, cuối cùng cũng gặp ‘khắc tinh’ của đời mình.
Từ nay về sau, uống rượu đánh bài, cuộc sống về đêm, tất cả đều biến thành ở nhà với vợ, ở nhà với vợ, ở nhà với vợ…
Đám anh em khó lắm mới hẹn được anh ra, kết quả lại phát hiện tên này không hút thuốc lá, không uống rượu bia, không đánh bài!
Đám anh em kinh ngạc: “Anh đổi tính à?”
Lâm Thâm: “Chắc chắn rồi, vợ ông đây không cho hút thuốc, uống rượu, đánh bài, thói quen xấu, bỏ hết!”
Đám anh em: “Trời ạ! Anh, vợ quản nghiêm vậy à!”
Lâm Thâm rất kiêu ngạo: “Ông đây thích bị vợ quản, cậu có ý kiến?”
“…”
Văn án 2:
Lục Tâm Du cảm thấy từ khi ở bên Lâm Thâm, mình sắp thành kẻ vô dụng.
Muốn làm cơm, Lâm Thâm xông tới: “Con gái vào phòng bếp làm gì?! Mau đi ra!”
Muốn giặt quần áo, anh đưa tay cướp quần áo đi, “Không có việc gì thì đi ngủ, quần áo anh giặt!”
Muốn dọn vệ sinh, anh trực tiếp bế ngang cô lên, đặt lên sô pha, “Đừng nhúc nhích! Anh làm!”
Nấu cơm, giặt giũ, quét tước vệ sinh, tất cả đều do Lâm Thâm ‘thầu’, Lục Tâm Du có hơi áy náy, hỏi anh: “Vậy em làm gì?”
Lâm Thâm xoa đầu cô, nói: “Để anh thương.”
Lục Tâm Du cảm thấy Lâm Thâm cái gì cũng tốt, chỉ có một điều, rõ ràng nhỏ hơn cô, nhưng lại luôn thích ép cô gọi anh.
***
Lâm Thâm được sinh ra trong một gia đình giàu có, cha mẹ hòa thuận, hết mực yêu thương nhau. Điều kiện đầy đủ khiến anh chưa từng phải lo lắng, suy nghĩ về tương lai, vì vậy đã tạo nên một Lâm đại thiếu gia ham chơi, lông bông, lêu lổng. Đến bố anh cũng từng nhận xét như vậy.
“Cái thứ quậy phá như con, suốt ngày sống vất vưởng không biết cố gắng, con gái nhà ai để ý con thì đúng là mắt bị mù.”
“… Bố, con là con bố đấy…” Nói chuyện có thể đừng châm chọc vậy không?!!
“Vì con là con bố, cái tính xấu của con, bố còn không biết?”
“…”
Cuộc sống của Lâm đại thiếu gia vẫn luôn xuôi chèo mát mái như thế cho đến khi gặp được nữ bác sĩ họ Lục. Có lẽ Lục Tâm Du chính là trắc trở lớn nhất kiếp này của anh.
Khi ấy, anh nhìn thấy cô đang một mình đánh nhau với mấy tên đàn ông cặn bã. Chỉ một cái liếc mắt thôi anh đã có cảm giác đặc biệt với cô gái này rồi, sau đó chẳng chút nghĩ ngợi mà lao đến bảo vệ cô.
Lâm Thâm vì Lục Tâm Du mà bị thương, cũng nhanh chóng nhận ra mình thích cô. Vì thế, anh thường xuyên mượn cớ vết thương đau nhức để hẹn gặp cô. Anh còn mặt dày đòi cô phụ trách cả đời chỉ vì một cái va vào mũi :v
Biết Lục Tâm Du tuổi còn trẻ nhưng đã học xong thạc sĩ, là bác sĩ giỏi của bệnh viện. Vì để có thể đứng cùng với cô, Lâm Thâm quyết tâm nỗ lực học hành. Đại thiếu gia thích lông bông trước kia nay lại vùi đầu đọc sách khiến bố mẹ anh thấy cũng phải giật mình.
“Bố Lâm gọi anh lại, “Đi đâu đấy?”
Lâm Thâm: “Học bài.”
Bố Lâm: “…”
Sau khi Lâm Thâm lên lầu, bố Lâm và mẹ Lâm nhìn nhau, cả hai đều mang vẻ mặt kinh ngạc.
Bố Lâm nhỏ giọng nói: “Chẳng lẽ mấy lời vừa rồi của tôi kích thích thằng nhóc đó? Hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây à?”
Mẹ Lâm: “…”
Lâm Thâm thích Lục Tâm Du, từng lời nói, việc làm của anh đều thể hiện ra tình cảm đó. Nhưng anh lại không biết rằng, cô không tin vào tình yêu, càng không tin tưởng nhất kiến chung tình.
Thực ra Lục Tâm Du cũng không phải không tin vào tình yêu, cái khiến cô thấy không tin tưởng chính là đàn ông. Bởi vì lúc nhỏ Lục Tâm Du từng chứng kiến cảnh bố cô chê bai, khinh thường mẹ cô, người vợ đã cùng ông trải qua bao gian khổ, để đến lúc ông ta phất lên, xoay người liền bỏ rơi mẹ con cô.
Cho nên Lục Tâm Du luôn sợ hãi. Cô sợ sau này sẽ giống như mẹ mình, cho đi toàn bộ, cuối cùng lại bị tổn thương, đến chết cũng không quên được.
Thế nên Lục Tâm Du đã từ chối Lâm Thâm.
Bởi vì diện mạo cùng gia thế tốt nên trước giờ Lâm Thâm được không ít các cô gái vây quanh. Thế nhưng, anh chưa từng để mắt tới bất kì ai. Không nghĩ tới lần đầu tiên rung động lại thất bại thảm hại như thế.
Cuộc tình này đối với Lục Tâm Du có lẽ là chỉ mới bắt đầu, nhưng Lâm Thâm đã chìm sâu vào trong đó rồi.
Có một câu nói rất hay thế này “Cuộc đời này rất ngắn ngủi, sao chúng ta không thể, dũng cảm một lần nắm lấy tay nhau?”
Cuối cùng Lục Tâm Du quyết định cho Lâm Thâm một cơ hội, cũng chính là cho bản thân cô một cơ hội.
“Lâm Thâm đưa mắt nhìn cô, khóe môi nhếch lên, đôi mắt nhìn cô cười như không cười, “Tôi cũng đã nói rất nhiều lần, chỉ có vợ tôi mới có thể quản tôi.”
Anh nói, sau đó đưa tay lấy hộp thuốc trên bàn, nhưng đột nhiên bị Lục Tâm Du chặn lại.
Lâm Thâm ngẩng đầu, đôi mắt híp lại, “Bác sĩ Lục, chị có ý gì?”
Lục Tâm Du nhìn thẳng vào anh, đột nhiên cơ thể hướng về trước, đôi môi nhẹ nhàng chạm vào môi Lâm Thâm.
Không có động tác gì khác, chỉ là môi chạm môi đơn thuần, rồi nhanh chóng tách ra, cô nhìn anh, nói từng câu từng chữ: “Có thể quản cậu chưa?”
Lâm Thâm và Lục Tâm Du xác định quan hệ xong liền trải qua những ngày tháng ngọt ngào. Ngoài thời gian đi học, còn lại hầu hết thời gian anh đều dành cho cô, yêu thương chiều chuộng cô như công chúa. Lâm Thâm thật sự là một tên thê nô, đi đâu, gặp ai anh đều mang cô ra khoe, hận không thể thông báo với cả thế giới cô tốt đẹp thế nào.
Nhưng dù tình cảm có mãnh liệt thế nào thì cũng không tránh khỏi có lúc xảy ra mâu thuẫn.
Khoảng thời gian đó Lục Tâm Du luôn bận việc ở bệnh viện, mang theo sự mệt mỏi về nhà nên nhiều lúc hay cáu gắt. Lâm Thâm biết vậy, đặc biệt nhẫn nại chiều chuộng cô. Nhưng hôm đó là sinh nhật anh, Lâm Thâm muốn dẫn Lục Tâm Du đi ăn, cùng cô trải qua thế giới của hai người, nhưng chờ đến tận tối muộn cũng không thấy cô trả lời nên anh mang đồ ăn tới bệnh viện.
Nào ngờ lúc đến nơi Lâm Thâm bắt gặp Lục Tâm Du đi ăn cùng đàn anh của cô, người mẹ cô vẫn luôn mong làm con rể bà. Đến khi Lục Tâm Du về nhà, hai người liền xảy ra tranh cãi. (
Sau đó Lục Tâm Du bỏ về nhà cô, hai người họ ai cũng muốn đợi người kia xuống nước trước. Cuối cùng Lâm Thâm là người nhận sai đầu tiên. Đến lúc này Lục Tâm Du vẫn cho rằng cô không có lỗi, là do Lâm Thâm ghen tuông mù quáng. Lâm Thâm thật sự là một chàng trai tốt. Mỗi lần tranh cãi xong bất kể lỗi của ai, đều là anh chủ động nhận sai.
Chính vì những chi tiết này, khiến mình có hơi không thích nữ chính, cảm thấy cuộc tình này Lâm Thâm là người bỏ tình cảm nhiều hơn. Hai người họ yêu nhau đến nửa năm mà Lục Tâm Du vẫn không biết sinh nhật bạn trai, trong khi mới gặp nhau vài lần, Lâm Thâm đã biết rất nhiều sở thích của Lục Tâm Du rồi.
Thế nhưng, chúng ta đều không phải người trong cuộc, vì vậy không thể biết rõ họ nhận lại được những gì. Giống như cốc nước, nóng hay lạnh chỉ người nếm thử mới biết. Vì thế, mình càng thích tính cách của nam chính hơn rất nhiều và nó dường như đã níu kéo mình đi hết bộ truyện này.
Tóm lại, tuy truyện ít cao trào, hơi dài dòng và đôi lúc khó chịu với nữ chính một chút nhưng nói chung về tổng thể thì sủng ngọt, nhẹ nhàng, nam chính si tình khá ổn để giải trí.