VÌ LÀ ANH, MUỘN MỘT CHÚT CŨNG KHÔNG SAO
Tác giả: Tàn Tiểu Tuyết
Thể loại: Tản văn, thực tế, có ngọt có ngược, hầu hết SE
Độ dài: 312 trang
Tình trạng: Hoàn – đã xuất bản
***
Lúc đọc xong cuốn này tớ thực sự có cảm giác bị lừa, đối với tớ “Vì là anh, muộn một chút cũng không sao” là minh chứng cho câu nói đời không như là mơ. Ban đầu, lúc nhận cuốn này, cái tựa đề khiến tớ 100% tin tưởng đây là một tuyển tập các đoản văn ngọt ngọt, sến sến về các cô nàng sắp “ế” tìm được định mệnh của đời mình cơ.
Nhưng mà nhìn xa cứ tưởng oppa, đọc rồi mới biết hóa ra bị lừa :((( Bởi vì vừa mới bắt đầu, chào đón tớ là câu chuyện cũ đầy nuối tiếc của Nhã Ninh. Cô ấy có một tình yêu đẹp, người đàn ông cùng cô ấy đi qua hết thanh xuân, cùng cô ấy trưởng thành, đáng tiếc lại chẳng thể cùng nắm tay cô ấy đi đến cuối đường. Tiếp sau đó, là những mẩu tình yêu phai màu giữa Bắc Kinh xa hoa, vội vã.
Giữa thành phố rộng lớn, họ tình cờ gặp được nhau, cứ ngỡ đã đi đến trạm cuối cùng, nhưng rồi phồn hoa nơi ấy lại đẩy họ xa nhau, đi về nơi ngược hướng. Đã từng yêu như thế, đã từng vẽ ra tương lai cùng có nhau, nhưng rồi những xô bồ cuộc sống tạo ra những khoảng trống, khiến trái tim càng thêm xa cách, để rồi, từ lúc nào chuyện hai người giờ chỉ còn là cảnh xưa, người cũ, chuyện đã qua. Có chăng thứ còn lại là nuối tiếc, là cô đơn, là sự vùng vẫy trong sự tự tôn giả dối.
Bắc Kinh vẫn vội vã, họ lại tiếp tục bước đi, tiến về phía trạm cuối của cuộc đời. Trên con đường đó, họ gặp được vài người đặc biệt, vài người con trai khiến trái tim lại xao xuyến, hay những cô gái để lại những luyến lưu. Họ vội vã kết giao, nhanh chóng bước vào các mối quan hệ, tìm kiếm một chút hơi ấm từ những người mới quen. Bởi vì, suy cho cùng, tất cả những mối quan hệ được thiết lập ấy đều xuất phát từ sự cô độc. Bởi vì cô đơn giữa Bắc Kinh rộng lớn, mới đi kiếm tìm một chút hơi ấm sưởi ấm trái tim đơn độc. Trong cuộc hành trình ấy, có vài người may mắn gặp được đúng người nên dừng lại, cũng có vài người, bởi vì không đúng thời điểm mà phải tiếp tục cuộc hành trình cô đơn.
Thành phố cùng họ tắt đèn, nhưng sự cô độc lại không thể nhạt bớt, thời gian dần trôi, họ tự tạo cho mình một vỏ bọc với lớp gai nhọn. Tình yêu, tự bao giờ không còn chỉ là trái tim lệch nhịp, mà còn là sự lựa chọn của lý trí. Có những người, biết rõ là yêu, hoặc được yêu, vẫn không thể cùng sánh bước, bởi vì với đối phương bọn họ không phải người thích hợp nhất.
Cuộc sống quá mức bình lặng, lại giống như đã lên kế hoạch vẹn toàn, tưởng như là hoàn hảo hóa ra lại là chiếc lồng mỹ lệ giam giữ cảm xúc ở bên trong. Họ rộng lượng với tình yêu, dễ dàng tha thứ, bởi dường như cuộc đua với cuộc sống khiến người ta lầm tưởng tình yêu với bạn đời.
“Thứ giống như giấy vệ sinh, ngày nào cũng phải dùng đến, thiếu một ngày cũng không được. Tìm một người để sống chung cũng hệt như thế.” Nhưng tình yêu, cần đúng người, đúng thời điểm. Vì là anh, muộn một chút cũng không sao.
***
Bản thân tớ thực sự bối rối khi viết bài review này, bởi theo tớ, đây là một cuốn sách, vừa ngôn tình lại không giống ngôn tình.
Ngôn tình là bởi toàn bộ nội dung vẫn gửi gắm những thông điệp tình yêu, có được nhau rồi lạc mất; có đôi khi lại là gặp đúng người lại đáng tiếc không thể chung đôi.
Không ngôn tình là khi những câu chuyện tình yêu ấy, không có chàng nhà giàu với cô bé lọ lem, không có những cảnh lãng mạn, ngọt ngấy hay những đoạn tình cảm long trời nở đất. Trong cuốn sách này, là củi gạo dầu mắm, là cuộc sống giả dối, là những con người bình thường đang nỗ lực đuổi theo thành phố xa hoa.
Cuốn sách này là tổng hợp những mẩu chuyện ngắn, không có một nhân vật chính nào cụ thể, bối cảnh khác nhau, những câu chuyện cũng khác nhau, tưởng chừng khá rời rạc, nhưng nếu đọc kỹ, có thể nhận thấy các mẩu chuyện được sắp xếp để tạo ra một sự thống nhất về nội dung.
Bắt đầu là những câu chuyện cũ úa màu đau thương, biến những con người đang yêu và được yêu thành những kẻ cô độc; sau đó là cuộc hành trình kiếm tìm bến bờ hạnh phúc của những kẻ cô đơn, trong quá trình ấy, họ phải tự tạo ra những gai nhọn, để bảo vệ bản thân, bảo vệ trái tim cho đến khi tìm được một nửa thực sự của mình.
Cho dù cái tựa rất lừa tình, nhưng theo tớ, tác giả đang cố nhắn nhủ rằng, bạn có thể trải qua đau thương, những mối tình tan vỡ sẽ khiến bạn học cách trưởng thành, để rồi, ở phút giây nào đó trong tương lai, bạn sẽ gặp được đúng người bạn thương và có thể thốt lên “vì là anh, muộn một chút cũng không sao.”
Cuốn sách này thực sự không dành cho những kẻ mộng mơ, bởi vì đây là nơi của những cuộc tình nhuốm màu cuộc sống, mang theo hương vị đắng chát cùng sự lạnh giá của tiền tài. Bạn cần một chút kiên nhẫn, cùng một chút lý trí khi bắt đầu cuộc hành trình với cuốn sách này.
Nhưng nếu bạn tin “thanh xuân là để thất tình một lần”, thì đây là một cuốn sách đáng để đọc truyện và cảm nhận đấy ạ.