Sự trùng hợp màu mật đào
Tên khác: Thời đại xem mắt Big Data.
Tác giả: Lão Nạp Cật Tố Lão nạp ăn chay (ăn chay mà viết truyện mặn vc ))).
Tag: Đô thị tình duyên, ngọt, 419, thiên hướng hiện thực, có H có H có H, HE.
—-
??Văn án (dịch từ Tấn Giang):
Văn án 1:
Nữ nhân viên khắp công ty đều mong được làm bà Chu, đều thầm mơ tưởng dưới lớp vest của Chu Dịch là một cơ thể đẹp đẽ cỡ nào.
Chỉ có Tô Nam Tinh, không cẩn thận tận hứng một đêm với anh.
Cô muốn nói: “Chu tổng khi tắt đèn còn khỏe hơn trong tưởng tượng của mấy người”.
Tuy nhiên sau một đêm ngoài ý muốn này, Chu Dịch đã không còn là Chu tổng cao cấp xa vời nữa, mà biến thành Chu cầm thú ăn không biết no.
Khi Tô Nam Tinh phát hiện Chu Dịch tìm mọi cái cớ để bám lấy cô, bèn không thể nhịn được nữa: “Có thể buông tha cho tôi không?”
Chu Dịch tỏ ý: “Em quá tuyệt vời, bỏ qua thế nào được?”
Sau đó khi Tô Nam Tinh đã bị Chu Dịch thu phục, cô phát hiện ra anh là người mắc chứng cuồng trang phục màu đỏ.
Thích mua nội y ren màu đỏ, bikini đỏ, váy dài màu đỏ cho cô.
Nhưng anh hưởng thụ nhất chính là việc… cởi từng lớp quần áo của Tô Nam Tinh ra.
(3 dòng cuối đã xóa ở TG (chắc do bị cấm’))
Văn án 2:
App thương mại điện tử nào đó thu mua lại trang web tình yêu và hôn nhân, sau đó mở ra tính năng mới gọi là “Xem mắt bằng Big Data”
Lần 1, Big Data giới thiệu cho Tô Nam Tinh – lương tháng 4000 tệ – một anh bảo vệ ở gần đó.
Lần 2, Big Data giới thiệu cho Tô Nam Tinh – lương một năm 150 nghìn tệ – một vị lãnh đạo cấp cao của doanh nghiệp nhà nước.
Lần 3, Big Data giới thiệu cho Tô Nam Tinh – lương một năm một triệu tệ – chàng Chu Dịch cầm thú ăn không biết no kia.
Đây là câu chuyện: “Em sẽ trở nên tốt hơn, xứng với anh, xứng với bất kỳ ai.”
Theo phản ứng người đọc, đây là một truyện “đọc xong muốn giảm béo, muốn nỗ lực, muốn làm bài tập nhiều hơn”.
??Review:
Tình một đêm + nữ chính ngon nghẻ + tiếp xúc nhiều phát hiện nữ chính đẹp người đẹp nết => Bingo, nam chính đổ đứ đừ
Truyện bắt nguồn từ mô típ không có gì mới mẻ. Nhưng cái hay của tác giả là khiến người đọc “muốn ngừng mà không được”, đọc say mê hết cả đêm (như tui, đọc đến 5h sáng trong khi 5 rưỡi phải dậy). Mà có gì đâu nhỉ, chỉ là quá trình từ cấp trên – cấp dưới bình thường, rồi những chất xúc tác khiến hai con người vốn rất ưu tú ấy va vào nhau, cọ ra hoa lửa, rồi yêu đậm sâu. Thế mà tui đọc không dời ra được.
Cái thu hút thứ nhất, là hình tượng nam nữ chính đẹp, không có điểm gì để chê cả. Một Chu Dịch con ông cháu cha nhưng biết tự phấn đấu, có thực lực, có tài lược, mưu trí. Một Nam Tinh nhà nợ nần chồng chất nhưng không hề tự ti, hoàn cảnh khó khăn do phụ huynh gây ra nhưng không hề oán trách, không một chút suy sụp khi đang sống sung sướng bỗng rớt xuống đáy xã hội. Cô dùng sự nỗ lực thay đổi cuộc đời mình, khiến bản thân tỏa sáng, khiến cô “xứng với anh, xứng với bất kỳ ai”.
Thu hút thứ hai, nam nữ chính EQ cao, hành xử tốt, khi yêu mà EQ cao thì thôi rồi, đọc nó đã gì đâu à, nó khiến mình thỏa mãn lắm vì không nhiều khúc mắc, không cẩu huyết, nam phụ nữ phụ cũng xuất hiện nhưng chỉ làm nền không gây sóng gió gì. EQ cao còn khiến người ta hiểu cách yêu, hiểu làm thế nào để khiến đối phương yêu mình hơn. Cái sự “tình”, cái “chemistry” nó nâng lên một bậc cao hẳn.
Điểm hút thứ ba, nhiều THỊT. H không mạnh bạo lõa lồ mà đủ khiến người xem kích thích, còn dàn trải nhiều khắp truyện, vì đây là tình yêu của những con người trưởng thành mà, rồi Chu Dịch, Nam Tinh còn được miêu tả ngon nghẻ nữa, nên chỉ tưởng tượng H thôi đã thấy đẹp lắm rồi. Nam nữ chính “ngon” thế nào thì mời đọc đi để mà bị hút.Với tui Thịt nhiều đã hợp gu tui quá trời rồi
Thu hút thêm nữa là sự khéo léo của tác giả, cách giữ truyện ở mức “cân bằng” của tác giả. Tại sao nói vậy? Vì đọc truyện, ta sẽ thấy nó là truyện hiện thực, thực tế, nhưng nó không phũ phàng như các truyện hiện thực khác. Nó là truyện ngọt đấy, nhưng nó không ngấy, không mơ mộng màu hường quá. Nó mô tả về công việc nhiều, nó cho độc giả nhiều tips để sống trong môi trường văn phòng công sở sao để sếp quý, đồng nghiệp tôn trọng, nhưng nó không khô khan nhàm chán. Tóm lại là rất balance, rất healthy.
Và như văn án nói, đây là một truyện khiến người ta “đọc xong muốn giảm béo, muốn nỗ lực, muốn làm bài tập nhiều hơn”, tức nó khiến người ta kích động, có động lực ghê gớm, kiểu như “nhìn người ta đấy mà học tập”. Vì không phải tự nhiên mà Chu Dịch mê Nam Tinh, không tự nhiên mà cổ đẹp, cổ gầy, cổ được tăng lương, được lên làm sếp. Bất kể là Chu Dịch, Nam Tinh hay bạn Nam Tinh thậm chí bố mẹ Nam Tinh, đều là những người luôn vươn lên, nỗ lực, chấp nhận bỏ công sức thật nhiều để đổi lấy thành công.
Sau cùng, đọc truyện xong tui thêm thấm nhuần một chân lý: Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã aka “Mây tầng nào gặp mây tầng ấy”. Phải khiến bản thân “đủ trình” thì mới gặp được người “đủ tốt”. Phải nâng tầm bản thân cho xứng với đối phương. Vì lọ lem và hoàng tử chỉ là truyện cổ tích, lọ lem muốn được hoàng tử để mắt thì cũng phải lộng lẫy, đi xe bí ngô chứ ăn mặc rách rưới có mà cả đời cũng chẳng được chú ý.