HẠ SỐT
Tác giả: Thư Ngu
Thể loại: Hiện đại, motif: lãng tử quay đầu – gương vỡ lại lành, tay đua xe lưu manh xấu xa sau dịu dàng thâm tình x diễn viên múa bên ngoài ngây thơ trong sáng bên trong mạnh mẽ kiên cường, cất giấu chuyện xưa, xa cách gặp lại, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 100 chương + 2 tiết tử, có PN cặp phụ
Tình trạng: Hoàn edit.
Cả trường Đại học Lan Giang không ai không biết đến Thẩm Ngật Tây. Chàng trai có gương mặt đẹp trai xuất chúng lại mang nét cà lơ phất phơ, chính là kiểu bad boy quyến rũ mà bất cứ cô gái nào cũng sẽ dễ dàng rung động.
Người người đồn đại rằng anh chính là một cao thủ tình trường, bạn gái khoảng tầm nửa tháng lại thấy đổi một cô. Song mỗi khi đối diện với anh, chẳng cô nàng nào có thể kháng cự nổi trước một Thẩm Ngật Tây phóng khoáng, nồng nhiệt và đầy sức hút như thế. Dù anh có hờ hững hay vô tâm thế nào, bọn họ vẫn tình nguyện lao vào anh như thiêu thân lao đầu vào lửa, thế nhưng anh vẫn chưa thật sự dành cả trái tim mình cho bất kỳ ai.
Cho đến một ngày, Lộ Vô Khả xuất hiện.
Ấn tượng của Thẩm Ngật Tây về cô chính là một “quả hồng mềm”, ngoại hình ngoan ngoãn yếu đuối làm cho người ta không khỏi sinh lòng yêu thương. Đến khi vô tình trông thấy cô châm lửa vào điếu thuốc rồi đưa lên môi, anh mới nhận ra rằng hình như cô không ngoan đến như vậy. Lần thứ nhất rồi đến lần thứ hai, thứ ba. Sự phản nghịch ngầm cùng tính cách trái ngược với vẻ bề ngoài nhu mì như nước của cô đã khiến anh không khỏi liêu xiêu, trong lòng trào dâng khát khao muốn chinh phục.
Anh biết Lộ Vô Khả không phải là người dễ dàng tán đổ, thậm chí còn rất bướng bỉnh, một chút mặt mũi cũng không chừa cho anh. Quả nhiên cô luôn tìm cách né tránh anh, nếu anh không bắt chuyện trước thì sẽ xem như không biết anh, ngay cả một câu chào hỏi thông thường cũng không thèm nói.
Nhưng con người anh là thế, một khi đã thích ai thì sẽ quyết tâm theo đuổi đến cùng. Từ những giây phút hứng thú ban đầu, thời gian trôi qua đã dần bén rễ thành thứ tình cảm mà ngay cả chính anh cũng biết rằng: anh đã bị cô gái này câu hồn đi mất.
“Lộ Vô Khả, em không thoát khỏi tôi được đâu.”
…
Không biết từ khi nào, cuộc sống đơn điệu quy củ của Lộ Vô Khả bắt đầu bị xáo trộn bởi sự xuất hiện của Thẩm Ngật Tây. Từ xa lạ cho đến lúc đã quen biết, thậm chí bây giờ mỗi ngày đều chạm mặt. Dường như anh đã hạ quyết tâm, nhất định phải cưa đổ cô cho bằng được.
Thế nhưng hai người vốn dĩ không cùng một thế giới. Một bên bảo thủ dịu dàng, một bên nổi loạn bất chấp, làm sao có thể dung hoà lại với nhau? Ấy thế mà chính sự trái dấu đó lại khiến cho cô bị hút vào, rồi dần dần chìm sâu vào lưới tình không thể nào thoát khỏi.
Mọi người nói rằng điều khó nhất là khiến cho lãng tử quay đầu, nhưng Lộ Vô Khả dường như đã làm được. Kể từ ngày quen cô, Thẩm Ngật Tây trở thành một người bạn trai lý tưởng, cưng chiều bảo bọc, quan tâm đến người yêu li từng tí. Anh không muốn chơi đùa với Lộ Vô Khả mà thật sự muốn cùng cô hứa hẹn, cho cô một tương lai xa hơn.
Song dù anh có đối tốt với cô như thế nào, cô có yêu anh ra sao, giữa họ vẫn còn một nút thắt mà ngay cả chính Thẩm Ngật Tây cũng không hề hay biết. Cái chết của mẹ cô, về chân của cô, tại sao cô có khả năng lại không tiếp tục nhảy múa. Anh biết cô gái này ngập tràn bí mật, nhưng lại chẳng thể biết rằng bí mật này lại có một phần liên quan đến anh.
Khác với những đứa trẻ khác, thế giới tuổi thơ của Lộ Vô Khả chỉ có hai màu đỏ đen. Đã từng có một thời gian, bút màu trong tay cô chỉ vẽ ra được màu máu đỏ tươi và bóng tối u ám.
Hận thù giống như chiếc gai nhọn in sâu trong lòng Lộ Vô Khả, từ lúc cô chỉ là một cô bé mười mấy tuổi đến tận bây giờ. Chuyện đã trôi qua cách đây bảy năm, nhưng trong lòng cô vẫn không thể nào ngừng đau đớn dằn vặt. Cô vĩnh viễn nhớ kỹ, không có cách nào quên đi, nó giống như một bóng ma không thể nào thoát ra khỏi cơ thể.
Lộ Vô Khả không thể ngờ rằng, chính mình giăng bẫy lại tự mình mắc câu. Cô chưa từng nghĩ mình sẽ yêu sâu đậm Thẩm Ngật Tây, càng không trông mong đến hai chữ “sau
này”. Bà nội dạy cô lấy đức báo oán, nhưng chiếc gai nhọn kia đã đâm vào tim cô sâu đến như vậy, làm thế nào để nhổ nó ra được đây?
Vậy nên cô dứt khoát nói lời chia tay, một mình đi đến tận bờ bên kia của đại dương, bỏ lại phía sau những câu chuyện cũ hết sức nhẹ nhàng điên cuồng, cùng tình yêu nồng nàn da diết…
…
Năm tháng trôi qua, vật đổi sao dời. Năm năm không phải quá dài, nhưng có một vài thứ đã lặng lẽ đổi thay. Chỉ riêng Lộ Vô Khả vẫn thế, hận thù chẳng hề vơi, cũng chẳng thể ngừng nhung nhớ.
Đi một vòng thật lớn đến tận giây phút này, mới biết bản thân mình vẫn không thể nào buông bỏ được người kia. Bức tường quá khứ vẫn còn đây, nhưng tình yêu dành cho anh vẫn không hề phai mờ đi theo năm tháng.
Vậy nên, cô vì anh mà điên cuồng một lần. Bỏ lại tất cả mọi thứ để quay về bên anh.
Cô tin, anh vẫn đang đợi cô quay trở lại…
…
“Boss la nu phu” theo mình là một câu chuyện khá hay, ngược ngọt vừa đủ. Lộ Vô Khả có vẻ bề ngoài rất “lừa tình” nhưng nội tâm lại lạnh lùng mạnh mẽ, còn Thẩm Ngật Tây với khuôn mặt sát gái và tính tình nhìn có vẻ bất cần phóng túng, nhưng khi đã yêu thì lại rất thâm tình.
Tình yêu của họ đến rất tự nhiên, anh theo đuổi cô, rồi một ngày đẹp trời họ đến bên nhau, không một câu tỏ tình ngọt ngào hay nói lời yêu hoa mỹ. Cách họ đến với nhau tuy đơn giản nhẹ nhàng nhưng cũng không hề nhạt nhoà, cứ như “thuận lý thành chương” vậy.
Giữa hai người có một câu chuyện xưa, có một vài nút thắt, nhưng tình yêu của họ vẫn đủ lớn để có thể làm lành lại chiếc gương đã vỡ kia. Thế nhưng hành trình này cũng không phải ngày một ngày hai, mà phải trải qua một khoảng thời gian, khi họ đã vượt qua được bức tường ngăn cách giữa hai người. Vậy làm cách nào để họ bước qua được mọi rào chắn trong lòng và đến bên nhau? Mọi người hãy cùng đọc truyện để tìm kiếm câu trả lời nhé ^^
Nhưng cho dù có trải qua bao nhiêu giông bão, cuối cùng anh vẫn là chốn về, là bến đỗ của cuộc đời cô.
“Em đã phát trận sốt cao trong cái thế giới mà vạn vật đã khô héo này, cái nóng đã kéo em bước đi lẻ loi đơn độc. Cho đến khi anh nổi mưa rền gió dữ, mưa to như thác đổ kéo về phía hỗn độn và mờ ảo làm cho vạn vật đều nảy sinh hành vi phóng đãng. Từ nay về sau đường xá gập ghềnh, em cũng chỉ biết chạy về phía anh.”