CHUYỆN TÌNH ĐÀN TỲ BÀ TRONG MỘNG
Tác giả: Nại Lương
Thể loại: Đoản văn, thuần cổ đại, SE
Độ dài: 5 phân đoạn nhỏ
Tình trạng: Hoàn
Link đọc chuyện tình đàn tỳ bà trong mộng
___________________
Đây chỉ là câu chuyện ngắn kể về một nàng ôm đàn tỳ bà đợi phu quân đi đánh trận chưa về, sau đó không có sau đó -.-. Vì phu quân chết, nàng đi tìm xác chàng đem về nhà thì hết truyện…
Vâng, mình xin xác nhận lại một lần nữa, đoản văn này tóm tắt lại chỉ có 2 dòng phía trên thôi ạ. Và sau khi phí mất 3 phút của cuộc đời để đọc hết truyện này mình cảm thấy rất muốn bùng cháy. Chưa từng thấy cái đoản nào nhạt nhẽo, dở “hết hồn” đến thế này.
Nếu 3 phút đó mà xuống phòng bếp nấu gói mỳ ăn hay chỉ đơn giản là đi một vòng quanh phòng thì đã đỡ uất ức rồi. Đằng này, mình vẫn cố căng mắt ra mà đọc cho hết để bây giờ hối hận muốn chết ??
Nên bạn nào có ý định đọc thì dừng lại đi nhé. Truyện này thiếu muối nên nó nhạt nhẽo gì đâu á. Cả câu chuyện là lời kể của nữ chính về lần đầu gặp gỡ nam chính, cũng là màn “anh hùng cứu mỹ nhân” siêu cẩu huyết. Nàng đi qua cầu bị té, xong được chàng vớt lên, thế là nàng yêu luôn. Định mệnh. Chỉ có thể thốt lên hai từ siêu chuẩn này cho mối lương duyên sông nước đó :v :v
Rồi họ gặp lại nhau tại một bữa tiệc và kết thúc bằng hôn lễ long trọng. Nhưng xui xẻo là ngày thành thân chưa kịp động phòng thì chàng ra đi đánh trận. Và nàng mỗi ngày đều gảy tỳ bà, gảy hoài gảy mãi luôn. Đoạn này đọc cảm giác thật sợ hãi. Cứ nghĩ đến cảnh mỗi ngày đều nghe tiếng đàn u ám thê lương đó chắc bị xì-trét mất ??. May mà cuối cùng, nàng cũng không cần gảy nữa. Bởì nàng nhận được tin báo chàng tử nạn trên đường thắng trận quay về. Thế là nàng ôm tỳ bà đi tìm. Rồi đem xác chàng về và kết thúc… Amen!!!
Nói thật, nếu xét về cốt truyện nội dung thì mình cảm thấy rất hay. Nhưng chẳng hiểu sao khi cái cốt này được viết thì nó lại trở nên nhạt – nhảm đến vậy. Cũng có thể do văn phong của tác giả chưa đủ độ chín, hay nói chính xác hơn là chưa đủ cái “thần” trong bút lực. Cả câu chuyện không có điểm nhấn, tình tiết đắt giá hay cảm động. Nó đều đều, lưng chừng không đủ để người đọc cảm được nỗi đau của nhân vật và hòa vào nó. Rõ ràng cái tác giả muốn truyền đến độc giả là sự đau đớn tuyệt vọng và bất lực khi nhìn thấy người mình yêu thương nhất mất đi. Đáng tiếc, không có cái gì được diễn tả rõ ràng hết. Hay cũng có thể là do một phần cách edit của editor làm mất đi cái hay của tác giả. Vì mình chưa đọc bản gốc nên cũng không dám có nhận xét gì nhiều hơn nữa.
Chỉ mong, nếu mn hôm nay đọc rv này và thấy được sự có tâm của mình thì hãy like ủng hộ nha. Nói ra những lời phía trên chắc mình nhận về cả một rổ gạch đá cũng nên. Nhưng biết làm sao được, khi mà mình rất yêu thương mn trong page, nên tất nhiên sẽ không để mn phí 3 phút quý giá đó để đọc 1 câu chuyện nhạt nhẽo chán ngắt như thế này đâu ạ.
Ờ thì ai rảnh rảnh đọc xong rv này rồi thì đi nấu mỳ gói ăn tạm đi ạ, hay đơn giản là loanh quanh trong sân vài vòng đi ha. Tối mai, nhất định mn sẽ được giới thiệu một câu chuyện hay để nhảy hố nè 🙂
THỂ DIỆN CỦA CON GÁI QUAN TRỌNG NHẤT Tác giả: Vân Thủy Mê Tung Tag:…
Trong thời đại hiện nay, việc hiểu rõ về bản thân và những cảm xúc…
ĐÊM XUÂN TRỤY LẠC Tác giả: Nghiêm Tuyết Giới Tag: Hào môn thế gia, HE,…
BA NĂM RỒI LẠI BA NĂM Tác giả: Nhị Bát Giang Tag: Ngôn tình, hiện…
MỘT NGÔI SAO SÁNG, HAI NGÔI SAO SÁNG Tác giả: Mộng Tiêu Nhị Tag: Yêu…
NGƯỜI KHÁC LÀ VỰC THẲM Tác giả: An Chi Nhược Miên Tag: hiện đại, điều…