Review Truyện Chào Buổi Sáng Phó Phu Nhân

chào buổi sáng phó phu nhân

CHÀO BUỔI SÁNG, PHÓ PHU NHÂN
Tác giả: Tứ Nguyệt Đậu
Thể loại: Hiện đại, #song trọng sinh, showbiz, #NGỌT_SỦNG, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 90 chương + 4 PN
Tình trạng: Hoàn edit – có PASS

Link đọc https://truyen5zz.com/chao-buoi-sang-pho-phu-nhan

“Nghe nói rằng
Ngưỡng mộ còn đau khổ hơn yêu thầm
Ta bước trên con đường của người
Lệ nam nhân hòa cùng tiếng khóc nữ nhân
Ta là kẻ mê muội đi theo người
Còn người là mộ phần của đời ta.” (*)
Hứa Trầm Hoan cả cuộc đời ái mộ một người, si mê đến thanh danh hỏng bét, đến tâm can đều đau, đến bỏ cả tính mạng.
Phó Tư Dịch là ân nhân cũng là người thầy dìu dắt cô trên con đường âm nhạc. Anh như gần như xa, trao cho cô bao nhiêu ấm áp nhưng tình yêu thì không, làm Trầm Hoan ngưỡng mộ cùng yêu đơn phương không lối thoát.
Trên đời có hai điều không thể giấu, đó là say rượu và yêu một người. Tình cảm của Trầm Hoan nhiều đến thế, sâu đến vậy, làm sao mọi người và cả anh lại không biết.
Thế nên khi việc anh đã kết hôn và có con lộ ra, cô phải gánh bao lời chê cười, thậm chí sỉ nhục cô là tiểu tam, bám theo anh vì muốn nổi tiếng.
Hơn mười năm sau đó, Hứa Trầm Hoan cũng đã thành một tên tuổi lớn trong giới âm nhạc. Có điều cô luôn tránh xuất hiện cùng Phó Tư Dịch, cũng chẳng bao giờ liên lạc riêng tư với anh. Nhưng “thanh danh” đẹp đẽ kia không hoàn toàn xóa được, mà tình yêu của cô cũng vậy, không còn biểu hiện trên mặt, lại khắc vào xương cốt, khảm vào trái tim.
“Em đi qua trùng trùng sông núi, nhớ đến rõ ràng nhất chính là anh.”
Chỉ là một lần xuôi theo con tim sau mười năm dài đằng đẵng. Nhận được thiệp mời dự một buổi biểu diễn của Phó Tư Dịch, Hứa Trầm Hoan vội vã lên máy bay. Thế nhưng máy bay gặp nạn, cô cứ vậy mà chết giữa biển khơi, chôn vùi cùng cô là một tình yêu chưa từng ra hoa cũng chẳng thể nào kết quả.
Sống lại một đời, Hứa Trầm Hoan biết mình nên cách xa Phó Tư Dịch, nếu cần thì rời bỏ cả showbiz, cưới một người tốt sống một cuộc đời đơn giản. Nhưng trái tim vốn không nghe lời điều khiển của lý trí, tình cảm vẫn cứ cuộn trào mãnh liệt mỗi khi nhìn thấy bóng dáng đã quá quen thuộc kia. Mà anh, giờ đây lại không như gần như xa nữa, anh thẳng thắn mạnh mẽ đến bên cô, che chở cô, bày tỏ tấm lòng của mình.
***
“Nhân sinh tựa như một bàn cờ, đi nhầm một nước, toàn bộ đều thua.”
Cuộc đời của Phó Tư Dịch vốn là đi sai quá nhiều. Hôn nhân không tình yêu, có con không tình nguyện, gặp được đúng người khi thời điểm đã quá muộn. Anh trộm ích kỷ một chút, đến gần cô một chút, lại làm cô yêu anh, mang đến bi kịch cho cả hai người. Anh dám mong đợi thêm một lần, lại gây ra cái chết cho người duy nhất anh yêu.
Hứa Trầm Hoan đau khổ cả đời vì yêu anh. Mà Phó Tư Dịch suốt đời tuyệt vọng, không biết tìm đâu sự khoan thứ cho chính mình.
Sống lại một lần, anh nguyện từ bỏ tất cả, chỉ cầu được ở bên Trầm Hoan. Có điều, “tất cả” ấy, có chuyện có thể bỏ, như người vợ mưu mô, gia đình vợ ngang ngược; lại có chuyện tàn nhẫn đến vô phương, như đứa con trai là điều duy nhất níu chân anh ở kiếp trước.
Anh làm Trầm Hoan khiếp sợ khi biết anh quyết định đời này sẽ không có đứa bé ấy. Tất cả là vì cô.
Ôm lấy cô gái ấy, nghe giọng hát như đoạt lấy linh hồn ấy, viết cái tên ấy lên giấy hôn thú. Bất luận phải làm những chuyện tàn nhẫn gì, phải thuyết phục cô như thế nào, Phó Tư Dịch đều chấp nhận. Anh chỉ biết rằng, đến ngày anh chết đi một lần nữa, trên bia mộ anh phải có tên cô.
***
Trên đây là mình cố review “Chào buổi sáng, Phó phu nhân” cho hay vậy thôi, còn sự thật là mình thấy rất tiếc khi bộ truyện này không đáp ứng được tiềm năng của nó.
Chuyện tình cảm đời trước và đời này của Hứa Trầm Hoan và Phó Tư Dịch có đủ chiều sâu, đủ mâu thuẫn cũng như các vấn đề để khai thác. Văn phong của tác giả khi viết về tình yêu cũng khá tốt, có nhiều câu văn hay. Nhưng tác giả lại hơi tham lam khi cố nhét nhiều yếu tố khác vào như showbiz, scandal, âm mưu của các nhân vật phản diện, rồi cặp đôi phụ với một câu chuyện không rõ ý nghĩa cho lắm.
Mỗi chương truyện rất ngắn, lại có quá nhiều thứ diễn ra, nên mọi thứ đều lửng lơ, nửa vời, không ra showbiz mà cũng không hẳn là trọng sinh làm lại cuộc đời. Nhàn nhạt như vậy, nên có cảm giác hai người sống lại chỉ để yêu nhau chứ chẳng có việc quan trọng gì khác.
Bị trộn lẫn giữa các vấn đề khác nên hai nhân vật chính cũng như tình yêu của họ không được khắc họa trọn vẹn mà khá hời hợt. Hứa Trầm Hoan đã từng sống đến hơn 30 tuổi, thành sao hạng A, nhưng trọng sinh rồi lạị khá… bánh bèo, luôn để nam chính đến bảo vệ và giải quyết vấn đề. Kiếp trước đau khổ cả đời rồi chết thảm vì tình yêu như thế, kiếp này cô cũng không mạnh mẽ được hơn mà vẫn rối rắm, ngơ ngác, u mê trước tình cảm như một cô gái nhỏ.
Phó Tư Dịch kiếp trước không tốt đẹp lắm khi đã có vợ con dù bị ép buộc, nhưng vẫn dây dưa gần gũi Hứa Trầm Hoan, làm cô yêu mình, rồi lại không biết cách giải quyết. Thế nên kiếp này anh có cố sửa chữa thì cũng không kéo lại hết điểm được.
Nói chung nếu bạn nào dễ tính, rất thích trọng sinh hay showbiz, muốn xem chuyện tình yêu sâu đậm ngọt ngào nhẹ nhàng thì có thể thử nhảy hố xem sao nhé. Mình thấy có một vài trích đoạn khá hay, giá như tác giả tập trung vào chuyện tình cảm này nhiều hơn thì sẽ tốt hơn nhiều ạ.
“Người chết đi chính là như vậy. Bi thương là người khác, nước mắt cũng là của người khác. Hư tình giả ý cũng vậy, mà đau đến tâm can cũng thế, đều là của người khác. Những gì của Hứa Trầm Hoan, chỉ là một tấm di ảnh.”
“Anh mơ một giấc mơ, trong mơ không phải là một mảnh đêm đen tĩnh mịch, mà là ánh dương ấm áp.
Có người ở dưới ánh nắng gọi tên anh, thân ảnh mông lung, rất giống… cô.
Chắc là ảo giác, hoặc là anh nhớ cô đến điên rồi.
Phó Tư Dịch không màng gì cả mà đuổi theo, cô đi phía trước, không quay đầu lại, vẫn luôn gọi anh. Anh đuổi theo thật lâu thật lâu, đuổi theo một góc áo của cô, giống như cô phải trở về một nơi nào đó, sau đó…
Anh tỉnh mộng.
Bên tai chỉ có không gian núi rừng yên tĩnh cũng ánh trăng kia ngàn năm không đổi, lạnh nhạt mà đánh giá anh, cũng nhân từ mà chiếu rọi anh.
‘Nếu… Nếu có thể sống lại… tôi nguyện dùng quãng đời còn lại để đổi, nếu có thể sống lại…’”