Review Truyện Bao Giờ Em Muốn Gả Cho Anh

bao giờ em muốn gả cho anh

BAO GIỜ EM MUỐN GẢ CHO ANH

Tác giả: Cốc Hựu Tử
Thể loại: Hiện đại, sạch ngọt sủng, nhẹ nhàng, nữ truy, thanh xuân đến trưởng thành, HE.
Độ dài: 36 chương
Tình trạng: Hoàn

—————-

Người ta nói, bẩm sinh phụ nữ đã có thiên hướng của một người mẹ, dễ cảm thông và luôn muốn che chở cho những người yếu ớt. Ở những năm tháng thanh xuân, Lương Thần đã làm mọi việc cho Ngôn Tế Thời với một trạng thái tâm lý tương tự như vậy.

Bởi vì Lương Thần là một cô gái mạnh mẽ, lại còn theo thầy học võ rèn luyện thân thể, cho nên cô không những khỏe mạnh mà còn vô cùng nghĩa khí. Ngược lại với Lương Thần là trúc mã của cô, Ngôn Tế Thời với một thân thể yếu ớt do sinh non, trong người lúc nào cũng dễ dàng mang bệnh.

Thế nên, những người quen biết bọn họ đều thường nhìn thấy những cảnh như thế này: Lương Thần luôn luôn chắn trước mặt Ngôn Tế Thời, thường hay thâm tím mặt mũi vì đánh lại những kẻ ức hiếp anh. Còn Ngôn Tế Thời đứng ở phía sau, khó chịu và bất lực.

Đối với Lương Thần, đó là quan tâm chân thành. Nhưng đối với Ngôn Tế Thời, đó lại là một sự xấu hổ. Lòng tự trọng của một chàng trai mới lớn khiến cho anh cảm thấy Lương Thần làm như vậy sẽ khiến mọi người xem thường anh, cho rằng anh yếu ớt đến nỗi phải nhờ một đứa con gái bảo vệ!

Vì thế đối với lời tỏ tình của Lương Thần từ những năm cấp hai cho đến tận lúc trưởng thành, thái độ của Ngôn Tế Thời chính là lạnh nhạt, không quan tâm. Nhưng mà cũng không từ chối.

Cô gái nhỏ Lương Thần thẳng thắn, đơn giản. Cho nên cô luôn nghĩ, anh không từ chối nghĩa là mình vẫn còn cơ hội. Mà còn cơ hội thì cô vẫn sẽ nắm bắt. Cho đến khi, cô thực sự trưởng thành.

Vẫn là Lương Thần khảng khái phóng khoáng đó, vẫn là Lương Thần nhiệt tình trượng nghĩa đó, nhưng đã không còn là cô gái Lương Thần bất chấp sĩ diện để theo đuổi Ngôn Tế Thời nữa rồi.

Là người, ai cũng có một điểm giới hạn, cố gắng quá sẽ có ngày mệt mỏi. Lương Thần cảm thấy như vậy là đủ rồi. Tất cả những quãng thời gian đẹp nhất của thanh xuân, cô đã dành hết cho anh, nhưng ngay cả một lời từ chối rõ ràng cũng không có. Cô dặn lòng đã đến lúc mình phải buông tay.

Thế nhưng, đàn ông chỉ là những đứa trẻ to xác. Được quan tâm che chở thì thấy bị xúc phạm, nhưng khi người ta tự động lùi ra xa, thì lại cảm thấy bị bỏ rơi. Cảm giác của Ngôn Tế Thời lúc này, chính xác là như vậy.

Rất nhiều năm, anh ở bên cạnh Lương Thần với một tâm trạng mâu thuẫn như vậy. Cảm thấy xấu hổ khi được cô bảo vệ, nhưng lại có chút gì đó đau lòng. Thật ra anh chưa bao giờ ghét cô, hay cảm thấy cô phiền, nhưng mà anh giận. Giận là bởi vì những chuyện đáng lẽ nên để cho con trai làm thì Lương Thần lại giành mất. Đánh nhau, tỏ tình, chủ động, Lương Thần đều chưa từng cho anh cơ hội thể hiện. Giận là bởi vì anh không đủ sức lực để làm những điều đó. Thế nên cuối cùng, cả một quãng thời gian đẹp đẽ ấy, đã bị anh lãng phí mất rồi.

Ngôn Tế Thời chỉ kịp nhận ra điều này khi đứng trước nguy cơ sẽ đánh mất Lương Thần. Bởi vì cô đã bắt đầu đi xem mắt, bắt đầu mở rộng lòng mình cho những mối quan hệ khác, bắt đầu cho bản thân và những đối tượng khác một cơ hội. Thế giới của cô, đã không còn dành cho một mình anh nữa rồi.

Ngôn Tế Thời sau khi xác định rõ ràng nguyên nhân và kết quả, liền lập tức chạy đi giữ chặt cô gái mà mình đã từng bỏ lỡ. Nhưng liệu có còn kịp không khi mà giờ đây, đứng trước những hành động thể hiện tình cảm của anh, Lương Thần cũng không dám tự mình đa tình thêm lần nữa?

Câu chuyện xoay quanh quá trình “yêu lại từ đầu” của Ngôn Tế Thời và Lương Thần, đan xen là những hình ảnh trong quá khứ của hai người, nhẹ nhàng và đơn giản. Cũng giống như các câu chuyện trước đây của cùng tác giả, ngoài tình yêu của nhân vật chính còn có cuộc sống thường nhật của hai người cùng những người bạn đáng yêu, vui tính. Họ là những người chứng kiến mối tình của Ngôn Tế Thời và Lương Thần, là nơi giải đáp những khúc mắc trong lòng, và bằng một sự chân thành của tình bạn, họ đã khiến cho người trong cuộc có thể đưa ra quyết định và lựa chọn sáng suốt hơn.

Có lẽ tác giả cảm thấy chuyện tình cảm của Lương Thần và Ngôn Tế Thời vẫn còn suôn sẻ quá, thế nên vào những phút gần như đã đi đến quyết định rồi, lại phát sinh một sự việc khiến cả hai phải đứng trước nguy cơ phải xa nhau lần nữa. Vậy thì, hãy cùng chờ xem, lần này Lương Thần và Ngôn Tế Thời, ai sẽ bảo vệ ai đây?

“Bao giờ em mới gả cho anh?”
Nếu mỗi ngày mặt trời đều mọc ở hướng Đông, mỗi tháng đều có một ngày rằm, lúc đó em sẽ gả cho anh.
————–

#Lời_tâm_sự

Có một vài lần, tôi đọc được bình luận của các bạn, trong đó nói rằng có những bài review đọc thấy rất hay nhưng khi đọc truyện thì lại cảm thấy thất vọng. Nhân đây, tôi cũng xin “minh oan” cho bản thân và cho các reviewer một chút.

Reviewer không phải là một nhà phê bình được công nhận, cảm nhận của họ hoàn toàn xuất phát từ cá nhân và chỉ mang tính chất tham khảo. Bản thân tôi hiểu rất rõ điều này, cho nên ngoài việc mang đến nội dung và một vài tình tiết của câu chuyện, tôi không thể đưa ra bất kỳ đánh giá hay định hướng nào cho người đọc.

Một câu chuyện hoàn chỉnh bao gồm rất nhiều yếu tố, nội dung, tình tiết, văn phong, tính cách nhân vật, v.v… Bản thân mỗi yếu tố lại chịu sự tác động của các điều kiện khác. Nếu reviewer đọc bản convert cảm thấy hay, nhưng có thể khi bạn đọc bản edit rồi lại thấy không hay. Hoặc là, tính cách nhân vật đó reviewer cảm thấy không hay, nhưng lại thuộc tuýp người mà bạn thích. Chính vì vậy, đọc review chỉ là một bước đầu tiên giúp bạn sàng lọc dễ dàng hơn mà thôi.

Trả lời